Chương 2496: Đe dọa vô hình
Chương 2496: Đe dọa vô hìnhChương 2496: Đe dọa vô hình
Cuối cùng chưởng quản thuộc phòng đấu giá chọn cách dùng thái độ cứng rắn, không tránh né để khiến họ đồng ý cho hắn tiến hành lục soát.
Hắn cũng không muốn mất thêm thời gian nữa, nếu tiếp tục kéo dài, nói không chừng tên trộm sẽ nghĩ ra cách để giấu túi đồ đi. Nếu như vậy thì nhóm cuối cùng được lục soát đó chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề
- Hối các vị khách nhân, chúng ta đã khuyên can các vị nhiều rồi, tốn nhiều thời gian như vậy, bọn ta sẽ không vô cớ lục soát các vị, bọn ta sẽ tiến hành bồi thường. Hơn nữa khoản bồi thường này chắc chắn sẽ khiến các vị hài lòng, bất kể là đan dược, công pháp, hay là vũ khí, chỉ cần vừa lòng các vị, bọn ta đều có thể đưa. Đây là ranh giới cuối cùng của ta, nếu không đồng ý thì bọn ta chỉ có thể dùng đến vũ lực.
Chưởng quản biết rõ lúc này dù đi thương lượng với bọn họ cũng vô ích, hiển nhiên bọn họ không định phối hợp, thế nên chỉ có thể dùng thái độ cứng rắn để đe dọa bọn họ.
Cuối cùng, hầu như tất cả những người khác đều đồng ý để cho phòng đấu giá lục soát, nhưng tra xét được gân hết rồi mà vẫn không phát hiện ra bất cứ điều gì đáng ngờ cũng như không thấy túi đồ của Lâm Phong.
Hiện tại chỉ còn lại một vài người, thái độ của những người này rất ngoan cố, bất luận làm sao bọn họ cũng không để phòng đấu giá lục soát, nếu cứ khám xét, thậm chí họ sẽ phản kháng lại.
Đối với chưởng quản, hắn không sợ bọn họ phản kháng. Dẫu bọn họ có mạnh đến đâu cũng không thể gây nên chuyện gì. Điều hắn lo lắng duy nhất chính là chuyện này bị truyền đi để rồi tạo thành ảnh hưởng xấu với phòng đấu giá của họ.
Nhưng không thể không lục soát bọn họ được. Vì vậy, hắn hy vọng rằng có thể dùng vài món đồ để bồi thường cho bọn họ, miễn là họ hài lòng thì hắn sẽ không phản đối.
Tuy nhiên, chẳng biết làm sao mà dù đứng trước điều kiện của hắn, nhưng người đối diện vẫn không đồng ý, thái độ hết sức ngoan cố, không chịu để cho hắn lục soát.
Lúc này, hắn không còn lựa chọn nào khác nữa, đành dùng biện pháp cứng rắn đe dọa để bọn họ đồng ý, nếu không đồng ý thì chỉ có thể dùng vũ lực.
- Sao? Ý là ngươi muốn ra tay với bọn ta hả? Được thôi, nếu muốn ra tay với khách của mình thì cứ làm đi.
- Ta đứng ngay đây cho ngươi ra tay đây này. Ta lại muốn xem ngươi có thể làm gì bọn ta. Nhưng ngươi nhớ lấy, nếu không giết chết ta, ta chắc chắn sẽ ra ngoài rồi cho tất cả mọi người biết bộ mặt thật của phòng đấu giá các ngươi.
Lời đe dọa của chưởng quản vừa nói ra khiến cho vài người nghe xong đã thấy khó chịu.
Hắn không nghĩ phòng đấu giá có thể làm gì được mình, dù sao hắn chẳng làm gì ngoài mua đồ ở chỗ họ, không lẽ nơi này lại đối xử thế với khách nhân của mình.
Hắn tưởng rằng sau khi hắn nói ra những lời này thì chưởng quản sẽ mặc kệ, từ bỏ việc lục soát, nhưng hắn đã sai ở chỗ, đấy là người kia đã quết định lục soát tất cả mọi người ở đây, thế tự nhiên sao có thể chỉ vì một người trong số họ mà thay đổi ý định.
Vì vậy ngay khi người này vừa nói xong thì chưởng quản ngay lập tức tiến tới, túm hắn lại, dùng vũ lực tiến hành lục soát. Làm xong thì ném hắn sang một bên.
Tình huống này khiến cho những người còn dư lại đều kinh hãi. Thật không ngờ người này lại trực tiếp ra tay như vậy.
- Ta đã cho các ngươi cơ hội rồi. Ta nói, ta sẽ bồi thường cho các ngươi, hơn nữa còn là mức bồi thường đủ để làm hài lòng các ngươi. Tiếc thay, các ngươi vẫn chưa phối hợp cho lắm.
- Nếu đã như ta đành tự mình làm, sau đó ra ngoài rồi ngươi nói gì cũng được. Nhưng nhất quyết đừng để ta biết được, nếu không, ngươi sẽ chết rất thảm đấy.
Hắn biết, phải cố gắng hết sức để không cho mấy người này ra ngoài rồi nói xằng nói xiên mới được. Nếu như bọn họ biết điều thì sẽ biết nên im miệng kiểu gì, còn nếu muốn nói xằng bậy thì chỉ có đường chết.
Chỉ còn lại vài người, nhưng thái độ của họ vô cùng rõ ràng, dù có thế nào cũng không để phòng đấu giá tiến hành lục soát.
Bởi vì theo họ thấy thì đó là hành vi xâm phạm quyền riêng tư, họ tự thấy bản thân không làm chuyện này thì không nên bị lục soát.
Mà chưởng quản của phòng đấu giá cũng đã dùng hết khả năng để thương lượng với bọn họ, hơn nữa còn sẵn sàng bồi thường, lại nói thẳng cho họ biết mức bồi thường này chắc chắn sẽ làm họ hài lòng.
Đáng tiếc, đầu óc mấy người này như có bệnh vậy, họ nhất quyết không đồng ý, kể cả khi hắn có hạ mình thương lượng với họ thì cũng vẫn thế.
Hiện tại chuyện này đã đi vào ngõ cụt, không còn biện pháp nào thương lượng, chỉ có thể đành dùng biện pháp khác.
Vì vậy hắn trực tiếp chọn cách giết gà dọa khỉ, bắt một người trong số đó rồi cưỡng ép lục soát người này.