Ngay cả vậy, Cự Ma dựa vào lực lượng thân thể của bản thân, vẫn mù quáng vung vẩy đao đá trong tay về phía không khí trước mặt. Mặc dù chỉ vung loạn, nhưng vẫn có gió thổi tới.
Lâm Phong ở cách xa mười mét vẫn có thể cảm nhận được rõ ràng luồng gió ập tới trước mặt. Hắn không nhịn được thở ra một hơi:
- Nó có sức lực lớn như vậy sao? Cũng may Vô Thường có nguyên tố hóa thân.
Bên cạnh, A Kiệt ca chú ý tới linh thú của Lâm Phong có năng lực cao cấp nguyên tố hóa thân này?
- Con bà nó, con soi này của ngươi là linh thú nguyên tố à? Cũng không giống. Linh thú cấp Bạch Ngân bình thường làm sao có thể thu được nguyên tố hóa thân chứ? Còn nữa, ngươi vừa nói Ám Nguyên Tố hóa thân là có ý gì?
- Ồ, Vô Thường có thể hóa thân thành hai loại hình thái Nguyên tố Quang hoặc là Ám Nguyên Tố.
Lâm Phong ứng phó với A Kiệt một câu, sau đó tiếp tục nhìn chằm chằm vào tình hình chiến đấu phía trước:
- Vô Thường tiếp tục tiến công, Tiểu Ô dùng hỏa tiễn tập kích mắt của Cự Ma!
Xem ra, Vô Thường rất khó có thể loại bỏ khả năng di chuyển của con đội trưởng Cự Ma này trong thời gian ngắn, vậy cân nhắc loại bỏ mắt của nó cũng là một ý tưởng tốt.
Trong chiến đấu phải căn cứ vào tình hình chiến đấu thay đổi để thay đổi sách lược chiến đấu. Đây cũng là năng lực chiến đấu cần thiết của Ngự Thú Sư. Sau mấy hiệp chiến đấu bị quấy rầy, trên người đội trưởng Cự Ma đã có không ít vết thương, khó nhọc bảo vệ hai mắt của mình. Trong đó đã có một con mắt bị hỏa tiễn bắn trúng, máu chảy ra làm nó không thể mở mắt được.
Mà phần lớn công kích của nó đều đánh hụt, nó khó lắm mới đánh trúng được một lần, mới phát hiện Vô Thường lại là trạng thái nguyên tố hóa thân, công kích vật lý không có hiệu quả.
Đội trưởng Cự Ma bất đắc dĩ, vung vẩy cánh tay, từ giữa không trung ngưng kết ra mấy cái Thổ Thứ bắn về phía Vô Thường, nhưng đều bị Vô Thường nhẹ nhàng tránh được.
Khi đội trưởng Cự Ma thấy mình không có hy vọng tự tay báo thù, đột nhiên dừng công kích, bắt đầu nhìn về phía bầu trời và dồn sức, chuẩn bị kêu lên một tiếng thu hút những Sâm Lâm Cự Ma khác tới.
- Không tốt! Vô Thường, dùng Yên Diệt Không Gian!
Lúc này, nếu đội trưởng Cự Ma đã từ bỏ ý định tấn công, Vô Thường có thể trực tiếp dùng Yên Diệt Không Gian dồn sứ, làm ra quả cầu ánh sáng lấp lánh, đánh nát mọi thứ xung quanh, đội trưởng Cự Ma cũng dễ rít gào.
Chỉ là Đội trưởng Cự Ma hoảng sợ phát hiện ra, mình vốn phải có tiếng gầm rung chuyển trời đất, không ngờ vừa truyền đi một đoạn đã tiêu tan thành mây khói một cách khó hiểu.
Mà Yên Diệt Không Gian tiếp tục lan tràn về phía trước, tuy vô cùng chậm rãi, nhưng không thể ngăn cản, đánh trúng đầu của đội trưởng Cự Ma. Mấy giây phía sau, Yên Diệt Không Gian hoàn toàn tan biến, thân thể cao lớn của đội trưởng Cự Ma theo gió lảo đảo vài cái, cuối cùng vẫn ngã xuống đất, kèm theo bụi mù văng lên, Lâm Phong vẫn không dám sơ suất:
- Tiểu Ô bổ thêm một đao, Vô Thường đi qua giúp Sơ Tuyết nhanh chóng giải quyết cuộc chiến đấu!
Tuy cuộc chiến đấu chỉ kéo dài có vài chục phút ngắn ngủi, nhưng bây giờ bọn họ đang ở phía ngoài bộ lạc Cự Ma, Cự Ma có thể xuất hiện bất kỳ lúc nào.
Hơn nữa, nếu con đội trưởng Sâm Lâm Cự Ma này đã phát hiện ra mình, như vậy rất có thể còn có đồng bạn của hắn ở gần đây.
Tuy Lâm Phong cảm thấy Sâm Lâm Cự Ma hẳn không có chỉ số IQ cấp bậc đó, nhưng suy nghĩ tới sự an toàn của bản thân, Lâm Phong vẫn định giải quyết bọn chóng xong, sẽ hoàn toàn rút về phía sau.
Mà ở bên phía Hạ Sơ Tuyết, mặc dù là tình cảnh hai đấu một, nhưng bởi vì thực lực phẩm cấp của hai con linh thú không cao, đánh hơi tốn sức, chỉ có thể không ngừng dựa vào tính cơ động để quấy rầy đánh lén.
Trải qua thời gian dài quấn lấy đấu, tuy trên thân Cự Ma có không ít vết thương, nhưng thể lực của hai con linh thú cũng dần dần không chống đỡ nổi.
- Vô Thường, trực tiếp cắn chết nó.
Nếu đối thủ đã rơi vào trạng thái này, Lâm Phong lập tức ra lệnh. Vô Thường nhanh chóng lao tới, cắn thủng yết hầu của Sâm Lâm Cự Ma. Dựa theo tốc độ bình thường của Sâm Lâm Cự Ma chắc chắn có thể đón đỡ, nhưng lúc này trên người nó đã có không ít chỗ bị băng sương đông cứng, phản ứng tư duy cũng theo thể lực dần dần giảm xuống.
Vì vậy, Vô Thường đánh một đòn thành công, trực tiếp xé rách yết hầu của Sâm Lâm Cự Ma một cách tàn nhẫn và đẫm máu. Kèm theo một tiếng động cực lớn, con Cự Ma này ngã trên mặt đất.
- Sơ Tuyết, ngươi không sao chứ?
Lâm Phong kiểm tra trạng thái của Hạ Sơ Tuyết và hai con linh thú, phát hiện bọn họ không có vấn đề gì quá lớn. Thậm chí hai con linh thú này kéo dài thời gian chiến đấu lâu như vậy, đã trực tiếp đột phá đến cấp Bạch Ngân nhị giai.