Chương 2498: Có chút giấu giếm Cho nên tuyệt đối không thể để tên
Chương 2498: Có chút giấu giếm Cho nên tuyệt đối không thể để tênChương 2498: Có chút giấu giếm Cho nên tuyệt đối không thể để tên
đó trốn thoát, hắn mà trốn thật thì sao
Lâm Phong tìm lại được đồ của mình.
Đến lúc ấy không biết phải tới khi nào Lâm Phong mới luyện chế được đan dược thần phẩm, thế nên Lâm Phong nhất định không thể nào tiếp thu chuyện này.
Từ lúc xảy ra chuyện cho tới bây giờ, Lâm Phong vô cùng lo lắng, nhưng hắn không thể hiện ra bên ngoài bởi vì hắn biết rõ, nếu có thể tìm lại được những thứ này thì hắn không cần thiết phải nóng nảy, còn một khi đã bị lấy đi thì lo lắng cũng không có ích gì.
Có điều Lâm Phong cũng không thể hiện thái độ gì đối với chưởng quản này, hắn không quan tâm tới bồi thường vì căn bản hắn không thiếu tiền.
Thứ mà hắn thiếu chính là những món đồ vừa bị lấy cắp, dù sao thì đó cũng không phải là thứ muốn tìm là tìm được.
Nếu bỏ lỡ cơ hội lần này, chưa chắc hắn có thể thu thập đủ dược liệu một lần nữa rồi luyện ra đan dược thần phẩm.
Thái độ này của Lâm Phong khiến cho chưởng quản ý thức được việc này nhất định phải giải quyết, trước tiên hắn lục soát hết người của mình rồi lại lục soát tất cả những vị khách hiện có.
Cho nên phải nói chuyện này rất liều lĩnh, không ít nguy hiểm, cũng để lại ảnh hưởng xấu, nhưng cuối cùng thì người kia đã được tìm ra, chính là tên vừa chạy trốn. Tuy không chắc chắn những món đồ ấy có ở trên người hắn hay không, nhưng hẳn tuyệt đối có hiềm nghi lớn nhất, bởi lẽ nếu không phải hắn thì hắn đã không cần chạy.
Hơn nữa, hiện tại hắn muốn thoát khỏi chỗ này là một chuyện không dễ dàng.
- Hiện nay nơi đây đã bị phong tỏa, †a không tin hắn còn chạy ra ngoài được. Nếu như hắn có thực lực trốn khỏi nơi này thì coi như ta chịu vậy.
Hắn tương đối tự tin vào trận pháp dùng để phong tỏa của mình, dù sao trận pháp này không phải do người bình thường làm ra, hắn tin chắc có thể bắt được tên kia, chỉ cần kẻ đó còn ở trong phòng đấu giá thì tuyệt đối không thể trốn thoát nổi.
Lâm Phong cũng đi bao vây tên trộm cùng chưởng quản, những thứ này quá đỗi trọng yếu đối với hắn, hắn không muốn có chuyện ngoài ý muốn xảy ra. Nhưng tên này có vẻ rất giỏi ẩn thân, hắn vẫn luôn không cho Lâm Phong và chưởng quản bất kỳ cơ hội tìm ra nào. Vừa mới phát hiện ra vị trí của hắn nhưng khi tới nơi thì phát hiện hắn đã rời khỏi tự bao giờ.
Tình huống này khiến cho Lâm Phong rất phiền não, hắn chưa bao giờ nghĩ rằng sẽ gặp một người giỏi ẩn thân đến như vậy.
Lúc này Lâm Phong cũng rất tò mò, người có thân thủ cao như vậy nhất định không phải là kẻ vô danh, mà khẳng định phải nổi danh mới đúng.
Tuy nhiên, nhìn cách chưởng quản đối với tên trộm trông có vẻ không hề quen thuộc, điều này khiến Lâm Phong ít nhiều có hơi khó tin.
Suy cho cùng, nếu không biết lai lịch kẻ này thì việc bắt hắn là điều không dễ dàng.
- Đạo hữu, ngươi hẳn là biết về tên trộm này phải không? Không đến mức gì cũng không biết chứ? Loại thân thủ này chắc chắn không phải người bình thường đúng không?
Lâm Phong lúc này đang hoài nghi chưởng quản biết lai lịch kẻ này nhưng không nói cho hắn biết.
Hơn nữa hiện tại bọn họ đã bắt trượt mấy lần, nếu Lâm Phong vẫn tiếp tục không biết gì về khả năng của tên này, e rằng việc bắt được tên trộm sẽ không dễ dàng cho lắm.
Vì vậy, lúc này Lâm Phong khẩn cấp muốn biết tên đó rốt cuộc là ai, làm thế nào mà hắn có thể ẩn thân được giỏi như thế.
Khi mới phát hiện ra tên trộm này, Lâm Phong hoàn toàn không hề nghỉ ngờ bên phòng đấu giá, dù sao thì dấu vết hoạt động của tên này quả thực rất đáng nghi.
Hơn nữa xét từ thủ đoạn của hắn thì có thể thấy tên này là người có bản lĩnh, ít nhất ngay cả Lâm Phong hiện tại cũng không thể tiếp tục lần theo dấu vết của hắn, điều này chứng tỏ thực lực của tên trộm này rất mạnh.
Nhưng đuổi theo một hồi, Lâm Phong mới nhận ra có gì đó không đúng, theo lý mà nói thì loại thân thủ của tên này thì tuyệt đối không phải là người vô danh.
Chắc chắn là người có tiếng tăm mà Lâm Phong không biết, nhưng chẳng lẽ chưởng quản kia cũng không biết chuyện này hay sao?
Lâm Phong cảm thấy trong chuyện này nhất định có vấn đề nên đã trực tiếp hỏi luôn.
Sau khi chưởng quản nghe Lâm Phong hỏi xong đột nhiên sửng sốt trong chốc lát, hắn không ngờ Lâm Phong lại hỏi vấn đề này.
Thật ra ngay từ đầu hắn đã biết về tên trộm này, chẳng qua không nói cho Lâm Phong biết.
Bởi hẳn thấy Lâm Phong không biết gì về kẻ này, thế nên hắn không tính nói cho Lâm Phong vì sợ Lâm Phong sẽ càng lo lắng.
Nhưng hiện tại Lâm Phong đã hỏi như vậy rồi, hắn chỉ có thể nói ra sự thật.
- Ta biết lai lịch tên này, hắn được gọi là Hiệp Khách Áo Đen, cho tới nay hắn chưa từng bị bắt.
- Sở dĩ ta không nói cho ngươi biết không phải vì lý do gì đặc biệt, mà vì ta thấy đạo hữu không biết về lai lịch của tên trộm, ta lo lắng nếu ngươi biết sẽ nghĩ nhiều cho nên chưa định nói cho ngươi biết.