Chương 2512: Luyện dược không được vội vàng
Chương 2512: Luyện dược không được vội vàngChương 2512: Luyện dược không được vội vàng
Ít nhất thì tên hiệp khách áo đen này cũng đã đồng ý giao những món đồ ra. Lâm Phong cũng không sợ tên này không giữ lời, cho dù hắn có nuốt lời thì cũng chẳng có ý nghĩa gì, chỉ mang lại cho bản thân thêm nhiều sự thống khổ mà thôi. Chung quy thì Lâm Phong vẫn có thể tiếp tục tra tấn hắn.
Điều này đối với tên hiệp khách áo đen là chuyện mà hắn không thể chấp nhận được. Đợi sau khi hắn giao đồ vật ra và chưởng quản của phòng đấu giá đến kiểm chứng, Lâm Phong đã xác định được những món đồ này thực sự chính là những món đồ đã bị mất trước đó.
Không thể không nói, thủ đoạn của tên hiệp khách áo đen này thật là lợi hại. Thế mà lại có thể trộm được đồ đi, nhưng những điều này cũng không còn quan trọng nữa bởi đồ vật đã tìm về được rồi.
Những món đồ này chính là thứ mà Lâm Phong quan tâm nhất, chỉ có điều là hiện tại Lâm Phong không có ý định sẽ bỏ qua cho tên hiệp khách áo đen này, Lâm Phong vẫn chưa có được công pháp của hắn trong tay.
- Không sao cả, vậy ta giao hắn cho ngài, bên phía ngài sau khi xử lý hắn xong thì nhớ giao lại cho ta là được. Ta cũng muốn cho hẳn biết, dám đụng chạm đến chúng ta thì sẽ có kết cục như thế nào.
Đối với chưởng quản của phòng đấu giá, hắn chắc chắn không thể nào bỏ qua tên hiệp khách áo đen này. Dám động đến người không nên động, hắn sẽ phải trả giá. Nếu không phải Lâm Phong nói muốn hắn thì chưởng quản của phòng đấu giá có lẽ sẽ cho hắn nếm thêm chút thống khổ.
Nhưng hiện tại Lâm Phong nói muốn xử lý hắn, chưởng quản phòng đấu giá vốn dĩ cũng đuối lý trong chuyện này nên cũng không thể từ chối được.
Sau cùng Lâm Phong cũng cất hết tất cả đồ đạc vào và đưa tên hiệp khách áo đen rời khỏi phòng đấu giá. Sau khi rời đi, Hàn Lãnh Tuyết vẫn rất cao hứng.
Hiện tại thu thập được toàn bộ dược liệu, Lâm Phong đã có thể luyện chế được đan dược thần phẩm. Đan dược thần phẩm này mới là thứ mà Hàn Lãnh Tuyết muốn nhìn thấy nhất.
Nhưng sau khi hắn nói với Lâm Phong thì Lâm Phong lại không vội vàng mà dùng tay chỉ vào tên hiệp khách áo đen.
Hiện tại, đối với Lâm Phong, tên hiệp khách áo đen này mới là điều mà Lâm Phong cảm thấy hứng thú. Hơn nữa đó cũng là việc cấp bách nhất cần phải giải quyết.
- Dẫu sao ta cũng có được toàn bộ dược liệu rồi nên việc luyện đan cũng không cần phải vội.
- Vả lại nó cũng đang ở chỗ của ta, bất cứ lúc nào chúng ta cũng có thể bắt đầu được, nhưng hiện tại trên người của tên hiệp khách áo đen này có điều mà chúng ta không thể bỏ qua.
Hiện tại, đồ vật đã tìm về được rồi vậy thì cũng không cần phải vội vàng. Tiếp theo đây điều quan trọng là phải khai thác được bí mật trên người tên này.
Chỉ cần có thể nắm được công pháp của hắn trong tay, lực chiến của Lâm Phong sẽ ngay lập tức được cải thiện rất nhiều. Sức mạnh của bộ công pháp này nếu nằm trong tay Lâm Phong, chắc chắn nó sẽ phát huy được uy lực mạnh mẽ hơn so với hiện tại.
Chung quy thì bộ công pháp này quá mức phi thường, có thể tùy ý đi lại trong một khoảng không gian nhất định.
Trong tình huống đuối lí như thế này, chưởng quản phòng đấu giá chắc chắn không thể ngăn cản Lâm Phong.
Nếu Lâm Phong muốn mang hiệp khách áo đen rời đi, hắn cũng không dám nói gì ngoài hi vọng Lâm Phong xử lí xong mọi chuyện có thể giao người đó cho hắn. Rốt cuộc thì tên này là kẻ gây sự ở phòng đấu giá bọn họ, hắn vừa phải cho Lâm Phong một câu trả lời rõ ràng, đồng thời cũng phải cho những người khác biết dám vuốt râu cọp cuối cùng sẽ phải trả giá như thế nào? Lâm Phong mà không chủ động muốn mang hắn đi, tiếp theo bọn họ chắc chắn sẽ tra tấn tên này thật tàn khốc. Nhưng nếu bây giờ Lâm Phong đã muốn thế, vậy thì bọn họ sao có thể ngăn cản. Chỉ có điều bọn họ không biết lí do Lâm Phong muốn mang tên kia đi, nhưng bọn họ cũng biết loại chuyện này không thể tùy tiện hỏi. Cho dù Lâm Phong muốn làm gì thì cũng không còn quan hệ với bọn họ nữa.
Sau khi Lâm Phong và Hàn Lãnh Tuyết mang hiệp khách áo đen rời đi, Hàn Lãnh Tuyết thúc giục Lâm Phong mau chóng luyện chế đan dược thần phẩm bởi vì hắn hết sức mong đợi viên đan dược này.
Ngược lại, lúc này Lâm Phong không hề gấp gáp, dù sao đồ cũng đã lấy về tay, không cần phải lo lắng những chuyện này nữa. Hiện tại, chủ yếu phải lấy được công pháp của hiệp khách áo đen, việc này đối với Lâm Phong quan trọng hơn nhiều.
- Được rồi, đừng có giả vờ nữa, đã rời khỏi phòng đấu giá rồi, tạm thời ta sẽ không làm gì ngươi, chỉ có điều sống chết của bản thân ngươi phải tự nắm cho chắc, xem chính mình cuối cùng muốn chết hay muốn sống.
Lâm Phong tiện tay vứt hiệp khách áo đen xuống đất, đây cũng chính là chỗ ở của hắn và Hàn Lãnh Tuyết. Hơn nữa, hẳn còn bày ra một trận pháp ngăn cách ở xung quanh, cho nên hắn không hề lo sẽ có người tìm được nơi này.