A Kiệt biết phía sau mình còn có chỗ dựa ẩn giấu trong bóng tối, chẳng những không hoảng loạn, thậm chí còn đáp lại bằng những lời rác rưởi, không ngừng kích thích Thường Dạ.
Chờ tới khi Thường Dạ càng kích động điên cuồng hơn, cũng chính là lúc hắn càng dễ bị đánh bại hơn.
Cho dù hắn là Ngự Thú Sư Bạch Kim chân chính, hơn nữa bởi vì sử dụng bí pháp tà thuật, cả người trở nên điên điên khùng khùng, nhưng sức chiến đấu của linh thú cũng xác thật sự tăng lên không ít.
Chí ít đối mặt với một sợi trường tiên màu đỏ yêu dị, trong lòng A Kiệt vẫn hơi lo lắng, trực giác nói cho hắn biết, mình tốt nhất không nên để nó tùy tiện đánh trúng, dù chỉ một lần.
- A a a a…
Sau khi phát ra những tiếng kêu vô nghĩa, Thường Dạ đột nhiên nhíu mày và phát động công kích về phía A Kiệt, trường tiên cắt qua không khí, phát ra tiếng roi trong trẻo.
Kiệt ca đột nhiên phát hiện đầu trường tiên biến thành một đầu rắn thật sự đang re răng nanh thè lưỡi bay về phía mình. Điều này cũng có nghĩa là cây roi này không chỉ là vũ khí công kích thông thường, ở dưới Linh Vũ Hóa còn giữ lại trạng thái của linh thú!
- Huyền Giáp Minh Quy, Linh Vũ Hóa!
Đối mặt với uy hiếp cực lớn từ cây roi, Kiệt ca không thể không lựa chọn đồng thời sử dụng hai con linh thú Linh Vũ Hóa, hiển nhiên điều này cũng là gánh nặng cực lớn đối với tố chất thân thể của A Kiệt.
Một tay cầm đoản mâu, tay kia cầm thuẫn tròn nhỏ màu xanh đậm, hai cái linh vũ giao nhau mới thành công chặn được một roi này bay tới.
- Hai cái đồng thời Linh Vũ Hóa, ta đúng là rất tò mò, ngươi có thể kiên trì được bao lâu?
Dưới tình huống bình thường, Ngự Thú Sư Bạch Ngân đã có thể bắt đầu học tập Linh Vũ Hóa, nhưng đạt đến Ngự Thú Sư Hoàng Kim mới có thể bắt đầu sử dụng năng lặng trong chiến đấu chính.
Nguyên nhân rất đơn giản, năng lượng linh khí của linh thú Bạch Ngân không đủ để chống đỡ trạng thái biến thân trong thời gian nhất định.
Linh Vũ Hóa đều có gánh nặng cho cả linh thú và Ngự Thú Sư, có yêu cầu khá cao đối với cả linh thú và Ngự Thú Sư. Mà dùng hai cái đồng thời Linh Vũ Hóa sẽ tăng gấp đôi gánh nặng đối với Ngự Thú Sư, áp lực tinh thần cực lớn, đồng thời tiêu hao thể lực cũng nhiều hơn.
Thường Dạ vừ chế giễu vừa tiếp tục vung vẩy trường tiên liên tục, tạo thành một không gian đầy bóng roi vây quanh trước mặt, bóng roi chằng chịt gần như không kẽ hở, tạo thành một bức tường.
Mà A Kiệt ở bên kia bức tường không hề có sức đánh trả, chỉ có thể miễn cưỡng đau khổ chống đỡ.
- Ngươi yên tâm đi, chắc chắn sẽ lâu hơn lão bất tử ngươi, ca là nam nhân trẻ tuổi! Không giống ngươi, nói không chừng ngay cả thứ kia cũng mất rồi!
Trong lúc khổ sở chống đỡ, A Kiệt còn không quên tranh thủ lên tiếng trào phúng, kích thích Thường Dạ.
- Ngươi muốn chết!
Quả nhiên, những lời nói rác rưởi của A Kiệt vẫn rất có tiêu chuẩn, Thường Dạ thoáng cái bị chọc tức, vung vẩy trường tiên rít gào một tiếng:
- Cuồng Huyết Loạn múa!
- Xà Ảnh Liên Đột!
Hai kỹ năng linh thú được đồng thời phát ra, roi da nhất thời biến thành một cái bóng đỏ xẹt qua không khí, lúc xuất hiện đã biến thành bóng dáng một con rắn màu đỏ lao về phía A Kiệt.
A Kiệt nhìn thấy cảnh tượng này lập tức biến sắc. Thực lực của lão già Ngự Thú Sư Bạch Kim này đúng là cao, linh thú của mình ở dưới trạng thái Linh Vũ Hóa cũng không thể sử dụng kỹ năng này, đây là một loại kỹ năng đặc biệt tương đối cao cấp.
- Mẹ nói, liều thôi!
Nếu phòng thủ không được, vậy còn không bằng thử trực tiếp xông tới đánh gần người. Thật ra bây giờ bên cạnh Thường Dạ chỉ có một linh thú hóa thành Linh Vũ, linh thú còn lại đều bị các đồng bạn của mình quấn lấy.
Như vậy chỉ cần có thể tới gần chọc một thương thủng đầu người này, mình vẫn có thể chuyển bại thành thắng!
Nhưng A Kiệt đã đánh giá thấp sự quỷ dị của trường tiên này. Lúc A Kiệt đông nhiên lao về phía trước, hoàn toàn tiến vào trong phạm vi của bóng roi, chúng lại có thể quay ngược lại tập kích sau lưng A Kiệt!
Khi A Kiệt ý thức được bóng rắn đã tới gần sau lưng mình, hắn đã tới không kịp xoay người đón đỡ trường tiên cùng bóng rắn đáng sợ kia nữa.
Nhưng vào giây phút A Kiệt sắp bị đánh trúng, sau lưng A Kiệt đột nhiên xuất hiện một bóng người quen thuộc, người này nắm lấy trường tiên sắp đánh trúng A Kiệt:
- Thường Dạ, đã lâu không gặp?
Lâm Phong ngẩng đầu nhìn qua, phía trước là quan chỉ huy chính, cũng là Tần Thiên Hà với thân phận Ngự Thú Sư Bạch Kim đã xuất hiện ở trước mắt. Vào lúc này, Tần Thiên Hà đang đeo một đôi găng tay màu đen đặc biệt, nhìn qua hẳn là sản phẩm do linh thú Linh Vũ Hóa.
A Kiệt nhìn thấy lão đại tới, trực tiếp cúi người lao ra ngoài, còn không quên trào phúng Thường Dạ một câu:
- Tần lão đại tới rồi! Đám các ngươi chết đi! Không đúng, ngươi nhất định phải chết!