Mà sau khi xử lý xong việc này, mọi người trong doanh trại lại lập danh sách thông kế. Rạng sáng ngày hôm sau, Tần Thiên Hà tuyên bố tin tức sẽ trở về trước thời hạn:
- Bởi vì Huyết Thú Giáo tới tập kích, Thường trưởng lão còn chưa chết, không chừng trong cấm địa còn có người của Huyết Thú Giáo, chúng ta sẽ khởi hành quay trở về trước.
- Đi về trên đường, tất cả mọi người đều phải nghe theo sự an bài, giữ trật tự không được gây rối loạn.
Mọi người nghe được tin tức sẽ trở về sớm, trong lòng vui mừng.
Tối hôm qua gặp phải tập kích, lòng tin của mọi người ít nhiều gì cũng bị dao động. Bây giờ nghe tin hôm sau trở về, trong lòng mới thấy yên tâm.
Tuy lần này bọn họ tiến vào vòng ngoài cấm địa không bắt được linh thú nào mạnh, nhưng tất cả những gì trải qua trong khoảng thời gian này đã rèn luyện tâm tính và ánh mắt, kinh nghiệm cho Ngự Thú Sư, đủ cho bọn họ mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Bây giờ, nhóm người Ngự Thú Sư quay về không còn là tay mơ như lúc mới vào nữa. Rất nhiều người tuy vẫn là một Ngự Thú Sư non nớt, nhưng đã có kinh nghiệm rèn luyện của Ngự Thú Sư mới chân chính.
- Cuối cùng có thể quay về rồi. Ta không biết mình làm sao vượt qua khoảng thời gian này nữa, mỗi ngày đều ăn không ngon ngủ không yên.
- Nhưng đi về như vậy, không hiểu sao ta thấy hơi mất mát, cứ cảm thấy còn có thể ở lại thêm mấy ngày nữa.
- Hay là ngươi ở lại một mình đi, cố gắng củng cố những gì học được trong mấy ngày qua?
- Thôi đi, làm vậy không phải là củng cố mà tăng thêm thức ăn cho đám linh thu xung quanh.
Lâm Phong thật ra sớm đoán được sẽ có quyết định quay về sớm này. Dù sao Huyết Thú Giáo trưởng lão đã thành công trốn thoát, điều này cũng có nghĩa là có một kẻ địch mạnh đang ẩn nấp trong bóng tối.
Không sợ bị trộm, chỉ sợ trộm nhớ thương. Không sợ Thường trưởng lão ra tay, dù sao có Lý lão ở đây, chỉ sợ Thường trưởng lão đang âm thầm làm chuyện xấu. Cho nên mọi người bước lên con đường trở về nhà.
Dựa theo kế hoạch ban đầu, trong vòng ba ngày này, bọn họ vốn có thể đến doanh địa khác ở phía trước, sau đó đi xa thêm một đường là có thể đến chỗ xe đậu khi tiến đến cấm địa, bọn họ có thể ngồi xe mau chóng trở về.
Nếu một đường thuận lợi, tối đa năm ngày, đám người ở đây có thể rời khỏi cấm địa đầy nguy cơ này, trở lại thành phố và thế giới văn minh mà bọn họ quen thuộc.
Nhưng vào buổi tối đầu tiên rút lui, bọn họ đã phát hiện ra chuyện ngoài ý muốn.
Trong lúc bọn họ rút lui, có không ít linh thú ở xung quanh khí đen do tò mò hoặc bị thu hút đã đúng lúc đi ngang qua.
Trong cấm địa, linh thú nhiều hơn người!
Không ngoài dự đoán, đám linh thú bị dính khí đen đều chết, nhưng đám linh thú đã chết không biến thành thi thể. Sau khi từng con linh thú ngã xuống, không bao lâu chúng lại đứng lên.
Chỉ là lần này chúng chẳng những mất đi thần trí cùng linh hồn, hơn nữa trên người còn có khí đen quấn quanh cải tạo trạng thái của thân thể, tất cả biến thành linh thú cương thi.
Linh thú cương thi này bắt đầu đuổi giết khí tức sinh mạng ở bên ngoài.
Trong lúc linh thú cương thi tăng cường săn giết, Lý lão đi theo đám người rời đi đã nhanh chóng ý thức được tình hình không ổn. Ở sâu trong cấm địa, rất nhiều linh thú đang không ngừng chém giết chiến đấu.
Hiện tượng này vốn rất bình thường đối với cấm địa. Dù sao trong cấm địa nhiều linh thú như vậy, linh thú thường xuyên đánh nhau vì cướp đoạt bàn, con mồi hoặc là thức ăn của nhau.
Nhưng ban ngày, sâu trong cấm địa truyền tới tiếng linh thú chiến đấu, tiếng gào thét càng lúc càng nhiều, hơn nữa còn có rất nhiều ôm thanh có vẻ không ổn.
Loại tình huống vượt quá bình thường này khiến Lý lão không khỏi nghĩ đến chỗ vị trí khí đen lúc trước.
- Chẳng lẽ vì khí đen khiến đám linh thú ở sâu trong cấm địa chém giết lẫn nhau? Trong khí đen có thiên tài địa bảo gì có thể thu hút số lượng nói linh thú như vậy?
Xuất phát từ trách nhiệm bảo vệ đội ngũ, Lý lão không quay về chỗ có khí đen mà nhanh chóng thông báo chuyện này với Tần Thiên Hà, bảo Tần Thiên Hà kịp thời chuẩn bị.
Vào lúc ban đêm, khi mọi người bắt đầu nghỉ ngơi, trong rừng đột nhiên có mấy con linh thú kỳ quái chui ra.
Để tránh số lượng lớn linh thú quấy nhiễu, đội ngũ rời khỏi cấm địa quay về doanh trại chẳng những đã phóng ra mùi đuổi linh thú, còn dùng đến uy áp linh thú cao cấp để đuổi những linh thú cấp bậc Bạch Ngân Hoàng Kim.
Cho nên dưới tình huống bình thường sẽ có linh thú theo dõi ở hai bên đội ngũ tiến lên, nhưng không có linh thú nào sẽ lựa chọn ra tay đánh lén.
Nhưng những linh thú tới vào buổi tối lại có khí tức màu đen quấn quanh người, hai mắt vô thần, rõ ràng là linh thú Bạch Ngân lại có cường độ ngang với linh thú cấp Hoàng Kim.