- Sao hả? Bây giờ chúng ta có thể cố gắng thương lượng được chưa? Ta đã nói ta không có ác ý với các ngươi. Nếu ta có ác ý với các ngươi, vừa rồi bằng hữu của ta đã giết chết các ngươi rồi. Cho nên ta mong các ngươi hãy tin tưởng ta.
Hắc Kỳ Lân rất nhanh đã đánh cho hai người Dị Linh Tộc này mất đi khả năng hành động, hai người trực tiếp nằm trên mặt đất. Còn Hắc Kỳ Lân lại đứng ở bên cạnh hai người bọn họ, sau đó giẫm lên một người trong đó.
Lúc này, Lâm Phong đi tới. Dù sao bây giờ đã không có gì nguy hiểm, cho nên Lâm Phong tính thương lượng với hai người kia, xem có thể dụ bọn họ về trong bộ lạc lấy Hồi Ức Thảo tới không. Nhưng Lâm Phong không ngờ hai người Dị Linh Tộc này đúng là cứng đầu.
Mặc dù bây giờ hai người bọn họ đã bị đánh thành như vậy, Hắc Kỳ Lân có thể lấy mạng của bọn họ bất kỳ lúc nào, nhưng hai người kia vẫn không hề xin tha.
Hơn nữa bọn họ căn bản vẫn cứng miệng. Khi Lâm Phong nói muốn thương lượng với bọn họ, hai người vẫn cực kỳ xem thường.
Bởi vì bọn họ tự nhận bảo vệ linh thú là sứ mệnh trời sinh của mình.
Mà tất cả bọn họ sẽ dùng cả mạng sống của mình để bảo vệ Hồi Ức Thảo, bởi vì đó là thánh vật của Dị Linh Tộc bọn họ.
- Chỉ trách thực lực của hai chúng ta quá kém, không phải là đối thủ của hai người các ngươi, chúng ta đành chấp nhận. Các ngươi muốn đánh muốn giết thì tùy các ngươi. Nhưng nếu các ngươi muốn chúng ta phản bội lại người trong tộc, tìm Hồi Ức Thảo về cho các ngươi, vậy các ngươi đừng nghĩ nữa.
Hai người Dị Linh Tộc này rất kiên cường, tình nguyện chết cũng không chịu mang Hồi Ức Thảo về cho Lâm Phong. Sau khi Lâm Phong nghe xong, hắn vô cùng sửng sốt.
Hắn thật sự không ngờ hai người kia sẽ cương liệt như vậy, nhất thời khiến hắn có cảm giác đâm lao phải theo lao.
Lúc này, nếu hắn giết hai người Dị Linh Tộc này, vậy hắn căn bản không có khả năng tìm được Hồi Ức Thảo nữa.
Cho dù hắn có tìm được, hai bên cũng có thù oán không thể hóa giải được. Hắn không thể lấy được Hồi Ức Thảo theo cách thông thường, đến lúc đó chỉ có thể đánh một trận. Nhưng hắn và Hắc Kỳ Lân có thể đánh lại cả Dị Linh Tộc hay không thì khó nói lắm.
Hai người Dị Linh Tộc này đuổi theo Lâm Phong không dừng, bởi vì nếu Lâm Phong chỉ có ý định bắt linh thú, hai người Dị Linh Tộc này không cần thiết phải đuổi tận giết tuyệt đối với Lâm Phong.
Nhưng vấn đề là Lâm Phong không cẩn thận để lộ ra mục đích của mình là Hồi Ức Thảo, vậy hai người Dị Linh Tộc không thể không giết Lâm Phong.
Dù sao Hồi Ức Thảo này là thánh vật của bộ tộc bọn họ, bọn họ tuyệt đối không cho phép bất luận người từ ngoài đến nào có lòng mơ ước đối với nó. Bất kỳ kẻ nào thèm muốn Hồi Ức Thảo này đều phải chết.
Cho nên hai người bọn họ mới nhất định phải đuổi theo Lâm Phong, muốn giết Lâm Phong. Nhưng cũng may vào thời khắc quan trọng, Hắc Kỳ Lân đã ra tay. Sau khi Hắc Kỳ Lân ra tay, tình hình lập tức xoay chuyển.
Dù sao với thực lực của Hắc Kỳ Lân để đối phó với hai người Dị Linh Tộc này thực sự quá dễ dàng. Mặc dù Hắc Kỳ Lân đánh cho hai người bọn họ không thể đánh trả lại được, nhưng hai người Dị Linh Tộc này vẫn vô cùng kiên cường, bọn họ tình nguyện chết chứ không chịu dẫn Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân đi tới trong bộ tộc của bọn họ tìm Hồi Ức Thảo.
Dù sao Hồi Ức Thảo này thật sự quá quan trọng đối với Dị Linh Tộc, bất luận kẻ nào muốn lấy Hồi Ức Thảo, vậy chỉ có một cách, đó là thành kẻ địch của tất cả Dị Linh Tộc, nhưng bọn họ phải có thể đối phó được với cả Dị Linh Tộc đã.
- Sao hai người các ngươi cứng đầu vậy? Ta thực sự không có ý định thù địch gì, hơn nữa ta cho dù ta cần Hồi Ức Thảo, ta cũng không phải lấy không.
- Chúng ta có thể tiến hành trao đổi, các ngươi muốn cái gì, ta có thể cho các ngươi.
Lúc này, Lâm Phong quả thật có cảm giác như cưỡi lên lưng hổ khó xuống. Dù sao hai người Dị Linh Tộc này cương liệt như thế, nói thế nào cũng không chịu, tình nguyện chết cũng không muốn dẫn bọn họ đi.
Lâm Phong cũng không thể nào thật sự giết chết hai người bọn họ. Nếu hắn quả thật giết chết hai người bọn họ, Dị Linh Tộc muốn thề sống chết đánh tới đáy.
Điều đó không phải là chuyện tốt đối với Lâm Phong. Lâm Phong cũng không hy vọng chứng kiến chuyện này xảy ra, cho nên Lâm Phong đành lùi một bước trước.
Bởi vì Lâm Phong hiểu rõ Dị Linh Tộc khẳng định cũng có thứ cần, hơn nữa bọn họ chỉ ở trong vùng đất Vô Vọng này, sợ rằng không tiếp xúc được với đồ của thế giới bên ngoài. Nếu mình đúng lúc có thứ bọn họ cần, vậy tiến hành trao đổi với bọn họ, chắc sẽ không có vấn đề gì lớn. Cho nên Lâm Phong chủ động nói ra yêu cầu này.