Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 210 - Chương 1216 - Vùng Đất Vô Vọng

Chương 1216 - Vùng đất Vô Vọng
Chương 1216 - Vùng đất Vô Vọng

Nếu Lâm Phong không cung cấp được, hoặc bọn họ dựa vào tin tức do Lâm Phong cung cấp vẫn không thể đạt được mục đích, bọn họ chắc chắn sẽ tới gây sự với Lâm Phong.

Nói chung một khi chuyện này bị lộ ra, cũng chẳng phải là chuyện tốt đối với Lâm Phong. Cho nên hắn tất nhiên không thể nói ra ngoài được.

Tộc trưởng Dị Linh Tộc nghe Lâm Phong nói vậy cũng yên tâm. Sau đó, hắn chỉ đường cho Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân nhanh chóng rời khỏi bí cảnh Dị Linh Tộc.

Dù sao Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân là người từ bên ngoài đến, nếu để cho hai người này ở lại lâu trong bí cảnh, hắn cũng không yên tâm.

Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân tất nhiên không muốn ở lại đây lâu. Dù sao bọn họ đã lấy được Hồi Ức Thảo, còn không bằng nhanh chóng trở về, luyện Hồi Ức Thảo này thành đa dược.

- Không ngờ chúng ta mới vào đâu không lâu đã trở về. Ta còn tưởng chúng ta phải ở lại rất lâu, thậm chí có lẽ không thể quay về đấy. Nhưng ít nhiều gì cũng nhờ có ngươi. Ta không ngờ thực lực của ngươi mạnh mẽ như vậy.

Trước khi tiến vào đây, Lâm Phong đã suy nghĩ kỹ rồi, bọn họ tiến vào vùng đất Vô Vọng này, rất có thể sẽ gặp phải một vài nguy hiểm. Nhưng hắn thật sự không ngờ mọi chuyện cuối cùng lại thuận lợi như vậy. Tuy trong đó có xuất hiện qua một vài tình huống nguy hiểm, nhưng bọn họ vẫn có thể ung dung giải quyết.

Nói tóm lại, hành trình tới vùng đất Vô Vọng lần này vô cùng viên mãn, thứ cần lấy đã lấy được.

Sau khi lấy được Hồi Ức Thảo, Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân đều không muốn ở lại trong bí cảnh của Dị Linh Tộc lâu hơn.

Nếu bọn họ ở lại lâu, không chừng sẽ xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn thì sao. Cho nên bọn họ nhanh chóng rời đi vẫn tốt hơn. Tộc trưởng Dị Linh Tộc cũng hi vọng bọn họ mau chóng rời đi. Cho nên hai bên coi như lại một lần nữa thống nhất ý kiến.

Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân đi theo con đường tộc trưởng Dị Linh Tộc đã chỉ, rất nhanh đã rời khỏi đây.

Mà trong lúc trở về, Lâm Phong còn xúc động than. Hắn vốn tưởng đây là một chuyến đi vô cùng nguy hiểm, thậm chí mình có lẽ sẽ phải chết ở đây. Nhưng không ngờ cuối cùng lại thuận lợi như vậy. Bọn họ dễ dàng lấy được đồ bọn họ muốn, bây giờ còn đang trên đường trở về.

Lúc đi đường, Lâm Phong hỏi Hắc Kỳ Lân, sau khi bọn họ lây được Hồi Ức Thảo sẽ phải tiến hành dùng thế nào. Bởi vì Lâm Phong chỉ biết nếu trực tiếp ăn nó, hiệu quả sẽ không tốt lắm.

Nếu quả thật muốn phát huy tất cả tác dụng của nó, tất nhiên phải luyện nó thành đan dược. Nhưng vấn đề là Hồi Ức Thảo không dễ luyện thành đan dược như vậy.

Trong đó cần phải có phương thuốc điều chế cùng với công cụ chuyên nghiệp mới được, đây không phải là chuyện có thể tùy tiện giải quyết được.

- Thật ra chuyện này không khó. Dù sao Hồi Ức Thảo được xem là dược liệu quan trọng nhất để luyện đan dược, ta cũng có phương thuốc điều chế đây rồi. Chỉ có điều ta không có đồ dùng để luyện thuốc. Chỉ sợ cần ngươi tìm kiếm những thứ này.

Tuy Hắc Kỳ Lân biết rõ làm sao để luyện Hồi Ức Thảo này thành đan dược, nhưng với tình trạng của nàng bây giờ chắc chắn không thể làm được, mà mấu chốt nhất là nàng không có công cụ.

Nàng chẳng qua chỉ biết phương thuốc cùng với vài điều cần chú ý trong đó. Về phần những công cụ kia, Lâm Phong vẫn phải nghĩ cách giải quyết.

Sau khi Lâm Phong nghe xong cũng gật đầu, bởi vì Lâm Phong đã sớm chuẩn bị tâm lý về phương diện này.

Lúc trước hắn đã nghĩ, nếu quả thật cần chế luyện Hồi Ức Thảo này thành đan dược, vậy chỉ sợ vẫn phải chờ tới khi trở lại trong trường học mới được.

Dù sao ở đó mới có lò đan dược có thể luyện đan. Đây không phải là nồi nấu cơm khắp nơi đều có.

Nhất là một số lò đan dược có chất lượng tương đối cao cấp lại càng ít. Nhưng trùng hợp là trong tay đạo sư của Lâm Phong đúng lúc có một lò đan dược với chất lượng cực tốt.

Cho nên Lâm Phong muốn trở lại trường học, tìm đạo sư Lâm Lăng Nhân của mình để mượn lò đan dược này về dùng.

- Nếu ngươi có phương thuốc điều chế thì đơn giản rồi. Chờ sau khi ta trở về tìm sư phụ của ta, mượn lò luyện đan xong là có thể luyện ra.

Lâm Phong thật ra không nghĩ chuyện này quá phức tạp, bởi vì hắn cảm thấy luyện đan cũng chỉ có mấy bước đó mà thôi.

Chỉ cần giải quyết được những điểm cần chú ý trong đó là được. Nhưng trên thực tế, luyện đan đúng là một chuyện yêu cầu kỹ thuật rất cao.

Nếu không, Luyện Đan Sư đã không hiếm như vậy. Nhưng cũng may còn có Hắc Kỳ Lân trợ giúp. Nếu không có Hắc Kỳ Lân, sợ rằng chỉ một mình Lâm Phong căn bản không thể hoàn thành được.

Nhưng có Hắc Kỳ Lân, mọi chuyện sẽ thuận tiện hơn rất nhiều, tối thiểu Hắc Kỳ Lân có thể kịp thời nhắc nhở Lâm Phong những điều cần chú ý, đề phòng Lâm Phong đi đường vòng.

Bình Luận (0)
Comment