Nếu nóng vội, rất có khả năng sẽ xảy ra một vài vấn đề. Thật ra lúc trước Lâm Phong thật sự không biết sẽ nguy hiểm như vậy. Nhưng sau khi trải qua chuyện lần này, Lâm Phong đã biết, nếu mình nóng vội sẽ xảy ra tình huống nguy hiểm thế nào. Thật ra nếu lúc trước Hắc Kỳ Lân nói rõ ràng chuyện này với Lâm Phong, Lâm Phong chưa trải qua, sẽ không thể hiểu được rốt cuộc là tình hình thế nào. Cho nên chuyện này cũng có lợi ích nhất định đối với Lâm Phong.
Chỉ có điều lại xem về sau Lâm Phong có thể nhớ kỹ hay không. Mà qua chuyện lần này, Lâm Phong đúng là đã hoàn toàn tiếp thu được bài học. Lúc này, ký tức về tình hình lúc đó hẵng còn mới mẻ, hắn thậm chí đã cảm giác được sự uy hiếp của cái chết.
Nếu không phải Hắc Kỳ Lân bị thu hút, đi vào cứu Lâm Phong, vậy Lâm Phong sẽ thật sự giống như lời Hắc Kỳ Lân nói, thịt vụn bắn đầy phòng.
Vậy thì thật sự quá thảm rồi. Sau khi suy nghĩ rõ ràng, Lâm Phong lại bế quan tu luyện và tiến tới từng bước, không tiếp tục nóng lòng nữa. Hắn rất nhanh đã đạt đến bình cảnh. Lúc này, hắn có tiếp tục tu luyện nữa cũng chẳng có ý nghĩa gì.
Cho nên Hắc Kỳ Lân cũng bảo hắn lại thử luyện đan, nói hắn làm vậy có thể rèn luyện khả năng khống chế lực lượng của hắn hiện nay.
- Được, nếu thực lực của ta bây giờ đã tăng lên nhiều như vậy, ta tuyệt đối sẽ không thể lãng phí, phải có năng lực khống chế tương xứng mới được.
Lâm Phong hiểu rất rõ, tuy bây giờ thực lực của mình đã tăng lên không ít, nhưng nếu không thể khống chế nó một cách hoàn mỹ thì chẳng có ý nghĩa gì.
Dù sao lúc chiến đấu với người khác, hắn chỉ có thể phát huy ra được một phần thực lực, căn bản không thể phát huy ra được tất cả thực lực thật sự của mình.
Vậy chẳng phải là vô nghĩa sao? Cho nên Lâm Phong bắt đầu đi luyện đan theo lời Hắc Kỳ Lân nói. Chỉ có điều trong lúc luyện đan, Lâm Phong chủ yếu không phải là luyện đan được, phần nhiều là rèn luyện bản thân. Bởi vậy Lâm Phong không ngừng tăng thêm độ khó cho mình.
Hắn muốn cho khả năng khống chế lực lượng của mình đạt tới một độ cao mới, như vậy sẽ phát huy thực lực bản thân một cách hoàn mỹ. . .
Mà lại trải qua vài ngày luyện đan, Lâm Phong cảm giác mình đã có thể khống chế hoàn mỹ lực lượng của mình. Bây giờ Lâm Phong cảm giác mình so với mười mấy ngày trước có thể nói là thoát thai hoán cốt, căn bản không phải cùng một người. Dù sao chỉ có mười mấy ngày, thực lực của hắn đã có sự thay đổi rất lớn.
- Thiên phú của ngươi còn tạm được, bất kể là tốc độ tu luyện hay là khống chế lực lượng đều không tệ. Chẳng qua phương diện ngự thú của ngươi quả thật có hơi kém, ngươi còn cần phải nâng cao thêm đi. Ta có một vài pháp môn ngự thú, nhưng chỉ sợ với thực lực của ngươi bây giờ còn chưa thể sử dụng được.
Hắc Kỳ Lân vẫn khá hài lòng về thực lực của Lâm Phong bây giờ.
Mặc dù còn chưa đạt tới trình độ nàng mong muốn nhưng đã xem như không tệ.
Bây giờ, nếu bảo Lâm Phong đi đối phó với Thần Thú Côn Bằng, hắn tối thiểu có thể tự vệ được.
Nhưng nếu chỉ đơn thuần nâng cao thực lực thì vẫn có chút thiếu sót. Hắc Kỳ Lân hi vọng Lâm Phong có thể nâng cao trình độ ngự thú lên.
Tuy đã xuất hiện một vài khúc chiết, nhưng cũng may kết quả cuối cùng vẫn tốt, hơn nữa may mà có Hắc Kỳ Lân ở bên cạnh, cho nên Lâm Phong không xảy ra nguy hiểm gì.
Mà sau lần thứ hai tiến hành bế quan tu luyện, Lâm Phong cũng trấn tĩnh lại, không còn nóng lòng mong được thành công nữa.
Cho nên hiệu quả tu luyện cuối cùng của Lâm Phong vẫn rất tốt, nâng cao trạng thái của bản thân tới mức cao nhất một cách ổn định. Bởi vì Lâm Phong đã đạt đến bình cảnh, nếu còn bế quan tu luyện tiếp cũng chẳng có ý nghĩa gì nữa. Cho dù hắn có tu luyện tiếp cũng không thể tiến cảnh quá lớn. Cho nên Lâm Phong biết đã tới lúc mình xuất quan.
Sau khi Lâm Phong ra ngoài, hắn vốn nghĩ thực lực của mình bây giờ đã tăng lên, có thể so tài thử với Hắc Kỳ Lân xem mình có thể kiên trì được bao lâu.
Nhưng hắn không ngờ Hắc Kỳ Lân chỉ giơ một ngón tay lên, hắn đã bị bắn bay. Lúc này, Lâm Phong mới biết mình và Hắc Kỳ Lân rốt cuộc chênh lệch lớn tới mức nào.
Hơn nữa, hắn cũng khó có thể tưởng tượng được, nếu Hắc Kỳ Lân ở thời kỳ toàn thịnh sẽ khủng khiếp tới mức nào. Chỉ có điều Hắc Kỳ Lân không hài lòng lắm về tình trạng của Lâm Phong trước mắt.
Tuy thực lực của hắn đã đạt tới mức này, đồng thời sau khi luyện không ít đan dược, khả năng khống chế lực lượng xem như đạt tiêu chuẩn.
Nhưng đó chỉ là phương diện thực lực cá nhân, Lâm Phong vẫn còn kém về phương diện ngự thú.
- Nếu ngươi không có cách nào dạy ta, như vậy ta chỉ có thể khiêm tốn thỉnh giáo người khác. Nếu không theo như ngươi nói, trình độ ngự thú của ta không tốt, chỉ sợ còn không có cách nào phát huy thực lực của ta tới mức lớn nhất được.