Dù sao lấy thực lực của Lâm Lăng Nhân bây giờ để dạy Lâm Phong vẫn không có vấn đề gì.
Mà Lâm Phong chủ động tìm tới thỉnh giáo Lâm Lăng Nhân, cũng khiến Lâm Lăng Nhân rất cao hứng. Cho nên nàng dạy Lâm Phong không hề giữ lại. Năng lực lĩnh ngộ của bản thân Lâm Phong cũng rất tốt, lại thêm thực lực của hắn bây giờ đã được nâng cao, cho nên hắn học rất nhanh. Không tới một tháng, trình độ ngự thú của hắn đã được nâng cao.
Sau đó, Lâm Lăng Nhân cao hứng nói cho Lâm Phong biết hắn có thể tạm thời xuất sư.
- Cảm ơn lão sư, mong lão sư yên tâm, học sinh nhất định sẽ không bôi nhọ danh tiếng của lão sư.
Lâm Phong thật lòng cảm kích Lâm Lăng Nhân, bởi vì Lâm Phong biết rất rõ, muốn có được một lão sư có thể toàn tâm toàn ý dạy mình là chuyện rất khó. Nhất là trong hoàn cảnh như hiện nay, người giống như Lâm Lăng Nhân thật sự quá ít.
Mà Lâm Lăng Nhân có thể toàn tâm toàn ý dạy Lâm Phong thật sự không tệ, ở nơi khác không dễ thấy được chuyện như vậy.
Bây giờ, Lâm Phong đã có trình độ ngự thú tương ứng, hai người Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân có thể bắt đầu kế hoạch của mình. Dù sao chuyện giải quyết Thần Thú Côn Bằng vô cùng quan trọng đối với Lâm Phong.
Bởi vì hắn chỉ có làm vậy, mới có thể nâng cao đẳng cấp của Thông Thiên Thần Giám. Lúc trước, bởi vì thực lực của hắn quá yếu, cho nên Hắc Kỳ Lân đã biết vị trí cụ thể của Côn Bằng, vẫn không dám dẫn Lâm Phong đi qua.
Nhưng bây giờ thực lực của Lâm Phong đã tăng lên, đã đến lúc bọn họ xuất phát rồi.
Tuy thực lực tổng hợp của Lâm Phong bây giờ còn không đáng chú ý, nhưng Hắc Kỳ Lân tin tưởng hắn tối thiểu có thể tự bảo vệ mình.
Chỉ cần Lâm Phong có thể tự bảo vệ mình, như vậy đã quá đủ với Hắc Kỳ Lân rồi. Chuyện còn lại cứ giao cho nàng là được rồi.
Sau khi từ biệt Lâm Lăng Nhân, Lâm Phong trở về nơi ở của mình, hắn cuối cùng gọi Hắc Kỳ Lân ra và chuẩn bị bước trên hành trình mới.
- Mặc dù thực lực của ngươi bây giờ vẫn còn rất kém, nhưng ngươi muốn tự bảo vệ mình vẫn không có vấn đề gì. Như vậy, ta cũng có thể yên tâm hơn. Ngươi chuẩn bị đi, ngày mai chúng ta sẽ xuất phát.
Tuy Hắc Kỳ Lân không vội thu phục Thần Thú Côn Bằng để nâng cao đẳng cấp của Thông Thiên Thần Giám, nhưng Hắc Kỳ Lân cũng không muốn cứ kéo dài mãi. Dù sao làm vậy cũng chẳng có ý nghĩa gì. Mấu chốt nhất là chẳng may xảy ra chuyện gì, sẽ rắc rối lắm.
Dù sao nàng tin tưởng không chỉ có bọn họ biết vị trí của Thần Thú Côn Bằng, chắc chắn cũng có người khác nhớ thương thần thú này.
Lâm Phong ở lại chỗ của Lâm Lăng Nhân chưa tới một tháng, nhưng hắn đã nâng cao trình độ ngự thú của mình lên ngang với thực lực của bản thân mình.
Tiến độ này thật ra đã rất nhanh rồi. Bởi vì ban đầu, Lâm Lăng Nhân không ngờ Lâm Phong sẽ đạt được tiến độ nhanh như vậy.
Nàng thậm chí đã chuẩn bị tinh thần sẽ dạy Lâm Phong hơn nửa năm.
Nhưng nàng không ngờ Lâm Phong chỉ tốn chưa tới một tháng, đã nâng cao trình độ của mình lên.
Lâm Lăng Nhân rất ngạc nhiên về điều này. Nàng thật không ngờ Lâm Phong có thể thông minh và có năng lực lĩnh ngộ cao như vậy.
Thật ra Lâm Phong không phải có năng lực lĩnh ngộ cao, năng lực lĩnh ngộ của bản thân hắn chỉ có thể tính là bình thường.
Nhưng quan trọng nhất là hắn còn có Hắc Kỳ Lân trợ giúp, có đôi khi Lâm Phong không hiểu, sẽ về hỏi Hắc Kỳ Lân, sau đó Hắc Kỳ Lân lại giải quyết giúp hắn.
Bất kể nói thế nào, lúc trước Hắc Kỳ Lân ở thế giới tầng cao hơn, cũng tiếp xúc với những Ngự Thú Sư đỉnh cấp, cho nên nàng dễ dàng trợ giúp Lâm Phong giải quyết mấy vấn đề này.
Cũng chính vì có Lâm Lăng Nhân dạy dỗ cùng với Hắc Kỳ Lân trợ giúp, Lâm Phong mới có thể nhanh chóng nâng cao trình độ ngự thú của mình lên như vậy.
Bây giờ đã đến lúc Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân xuất phát đi thu phục Thần Thú Côn Bằng.
- Ta kiểm tra vị trí của hắn, thấy xung quanh đều hoang tàn vắng vẻ.
- Hơn nữa trong phạm vi hơn một nghìn cây số đều là rừng rậm nguyên thủy. Hai người chúng ta đi qua đó sẽ không có nguy hiểm gì chứ?
Trước khi lên đường, Lâm Phong đã căn cứ theo vị trí do Hắc Kỳ Lân cung cấp để tìm hiểu trước.
Lâm Phong cũng tìm được một số tư liệu, vốn muốn chuẩn bị để đề phòng một vài vấn đề sẽ gặp phải trong đó.
Thật không ngờ không kiểm tra thì thôi, Lâm Phong vừa kiểm tra mới biết, hóa ra vị trí của Thần Thú Côn Bằng khá nguy hiểm. Sợ rằng còn nguy hiểm hơn cả vùng đất Vô Vọng trước đó. Bởi vì vùng đất Vô Vọng nguy hiểm, phần nhiều là vì Dị Linh Tộc mà thôi. Nhưng chỗ của Thần Thú Côn Bằng lại khác.
Nơi này nguy hiểm đơn thuần chỉ vì địa phương này quá nguy hiểm, rất nhiều nơi bên trong đều không ai biết, từ xưa tới nay chưa từng có ai đi vào.