Dù sao nàng là một thần thú, hơn nữa còn là một trong tồn tại đứng đầu trong thần thú, nàng bị người ta gọi là nhóc con thì tất nhiên không cao hứng rồi. Cho nên nàng giễu cợt lại.
Thần Thú Côn Bằng ở bên trong nghe được Hắc Kỳ Lân nói vậy thì cười ha ha. Dù sao hắn là một Thần Thú Côn Bằng, chắc chắn có thể nhìn ra được bản thể của Hắc Kỳ Lân rốt cuộc là gì.
Tuy Hắc Kỳ Lân bây giờ chỉ là trạng thái linh thể, nhưng khí tức của mỗi thần thú lại khác nhau.
Dựa vào khí tức có thể phân phiên được chủng loại của thần thú đó. Ngoại trừ một số thần thú đặc biệt, với phương pháp này có thể phân biệt được gần hết các thần thú.
Mà Hắc Kỳ Lân không để mắt tới Thần Thú Côn Bằng, chỉ đơn thuần vì Hắc Kỳ Lân làm một Kỳ Lân.
Hơn nữa, nàng còn là Hắc Kỳ Lân có thực lực khá mạnh trong Kỳ Lân, nàng tất nhiên không mấy kinh sợ Thần Thú Côn Bằng. Nhưng Lâm Phong bên cạnh lại khác. Dù sao Hắc Kỳ Lân cũng là một thần thú bị thương, chỉ có trạng thái linh thể. Nhưng Thần Thú Côn Bằng trong phong ấn lại có bản thể đấy.
Tuy thực lực của hắn bây giờ không mạnh như thời kỳ toàn thịnh, nhưng bất kể nói thế nào, người ta vẫn còn có bản thể.
- Côn Bằng tiền bối, vị này là bằng hữu của ta, ta tin tưởng ngươi đã nhìn ra nàng là một Hắc Kỳ Lân. Hôm nay chúng ta tới đây, thật ra là muốn ký khế ước với ngài. Làm như vậy sẽ có lợi cho cả ngài và chúng ta. Không biết tiền bối có đáp ứng không?
Lâm Phong vẫn rất khách sáo. Bởi vì Lâm Phong tin chắc, mặc kệ là ai cũng không giơ tay đánh vào mặt người cười.
Chỉ cần thái độ của mình đủ tốt, tươi cười nói chuyện, cho dù đối mặt với người cực hung ác vẫn có khả năng chu toàn được.
Sau khi nghe được Thần Thú Côn Bằng nói vậy, hai người Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân có phản ứng hoàn toàn khác nhau. Hai bên đều là thần thú, Hắc Kỳ Lân tất nhiên không thích giọng điệu nói chuyện của Thần Thú Côn Bằng.
Dù sao đều là thần thú, Côn Bằng lại gọi nàng là nhóc con, khiến nàng thật lòng thấy phản cảm.
Bởi vì bản thân Hắc Kỳ Lân đã sống rất lâu, cho dù Thần Thú Côn Bằng lớn tuổi hơn nàng, nhưng nếu cả hai đều ở trạng thái toàn thịnh, Thần Thú Côn Bằng chưa chắc đã là đối thủ của Hắc Kỳ Lân.
Cho nên Hắc Kỳ Lân căn bản không kính sợ Côn Bằng. Nhưng Lâm Phong lại khác. Khi Lâm Phong nhìn thấy Thần Thú Côn Bằng, thái độ của hắn vẫn rất tốt.
Bởi vì Lâm Phong cảm thấy, nếu hai bên có thể thương lượng nói chuyện được, vậy tốt nhất không nên ra tay.
Dù sao nếu thật sự ra tay, sẽ rất dễ xảy ra vấn đề. Cho nên thái độ của Lâm Phong rất tốt, có thể nói cho dù là bất luận kẻ nào gặp được, sợ rằng cũng ngại buông lời độc ác với Lâm Phong. Thần Thú Côn Bằng cũng không ngờ Lâm Phong sẽ có phản ứng như vậy, khiến hắn thoáng sửng sốt.
Nhưng hắn cũng hiểu được Lâm Phong có ý gì. Dù sao hắn sống lâu như vậy, không thể nào không có năng lực hiểu biết.
- Ngươi muốn ký khế ước chủ phó với ta để tiện thu phục ta à? Thật ra không phải không được, chẳng qua ta đang ở trong phong ấn này. Hai chúng ta chắc chắn không có cách nào ký khế ước được. Ngươi thả ta ra trước, sau đó ta sẽ ký khế ước với ngươi, ngươi thấy sao?
Nói thật, Thần Thú Côn Bằng đã quá xem thường Lâm Phong rồi. Tuy thực lực của Lâm Phong bây giờ không khủng khiếp, nhưng đầu óc tối thiểu vẫn hoạt động tốt. Nếu hắn thả Thần Thú Côn Bằng ra bây giờ, không chừng sẽ xảy ra vấn đề gì đó.
Mấu chốt nhất là bọn họ không phải không thể ký khế ước ở trong phong ấn này.
Nếu hắn chắc chắn không thể làm chuyện thả Thần Thú Côn Bằng ra trước, nếu hắn thật sự làm như vậy, không chừng kẻ xui xẻo chính là Lâm Phong.
Hắc Kỳ Lân ở bên cạnh nghe Thần Thú Côn Bằng nói vậy thì cười lạnh.
Nàng không ngờ Thần Thú Côn Bằng sống lâu như vậy, lại dùng chiêu số thấp kém để lừa người.
Điều này thật sự khiến nàng khinh thường hắn. Cho nên Hắc Kỳ Lân cũng không nuông chiều Thần Thú Côn Bằng, bắt đầu chế giễu Thần Thú Côn Bằng.
- Ngươi xem ta như không tồn tại à? Ta đứng ở đây, ngươi còn dùng chiêu số thấp kém này đi lừa hắn. Ngươi cảm thấy ta và hắn đều là kẻ ngu ngốc à? Ngươi chỉ cần nói ngươi có đồng ý hay không thôi. Nếu ngươi đồng ý thì ký khế ước luông, sau đó chúng ta sẽ thả ngươi ra ngoài. Nếu ngươi không đồng ý, vậy ngươi cứ thành thật ở trong đó đi.
Hắc Kỳ Lân đương nhiên sẽ không kiêng nể gì Thần Thú Côn Bằng. Tuy Lâm Phong ngại nói những lời này, nhưng Hắc Kỳ Lân hoàn toàn không quan tâm, cho nên nàng lập tức đáp trả một cách giễu cợt.
Thần Thú Côn Bằng nghe Hắc Kỳ Lân nói xong, hơi bất ngờ khi thấy Hắc Kỳ Lân nóng nảy như vậy. Nhưng thật ra tính tình của Thần Thú Côn Bằng cũng không tốt lắm.