Tuy trước đó Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân đã áp chế Côn Bằng, nhưng sau khi thần thú Côn Bằng liều mạng, Lâm Phong rất khó ngăn chặn, lúc này hắn đã không còn tự tin như trước.
Song phương chiến đấu tiến hành cực kỳ kịch liệt, đến lúc này đã không còn thăm dò, hai bên đều liều mạng. Bởi vì tất cả mọi người rõ ràng, nếu không trấn áp được đối phương, như vậy xui xẻo chính là mình.
Đối với Lâm Phong mà nói, nếu hắn không bắt được thần thú Côn Bằng, mặc dù nói không có khả năng nguy hiểm tính mệnh, nhưng cũng đại biểu hắn không cách nào thu phục thần thú Côn Bằng, đây không phải sự tình Lâm Phong muốn thấy.
Mà đối với thần thú Côn Bằng, nếu hắn không đánh bại Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân, như vậy chỉ sợ mình sẽ bị Lâm Phong thu phục, đây là sự tình hắn không thể nào tiếp thu.
Nên lúc này song phương chiến đấu không giữ lại chút nào, mà loại tình huống này làm cho Lâm Phong có chút bận tâm. Mới đầu hắn cho rằng mình và Hắc Kỳ Lân có thể cầm xuống thần thú Côn Bằng.
Không nghĩ tới chiến đấu tiến hành đến trình độ này, lại còn xuất hiện biến hóa.
Bất quá mặc dù Lâm Phong hơi không tự tin, nhưng Hắc Kỳ Lân lại tin tưởng vững chắc mình nhất định có thể trấn áp thần thú Côn Bằng, nên Hắc Kỳ Lân bảo Lâm Phong không nên nản chí, tiếp tục đánh là được.
Coi như hao tổn xuống, cuối cùng cũng có thể hao tổn chết thần thú Côn Bằng.
- Ngươi không cần lo lắng, đánh tới lúc này thì nhìn song phương ai có thể kiên trì đến cuối cùng. Bên chúng ta đánh khó chịu, bên kia cũng không thoải mái, hơn nữa chúng ta hai người, chẳng lẽ còn không mài lại hắn.
Lúc này Hắc Kỳ Lân lo lắng nhất là Lâm Phong mất lòng tin, nếu Lâm Phong mất lòng tin mà nói, như vậy trong quá trình chiến đấu có khả năng sẽ lùi bước, mà thời điểm đó là cực kỳ trí mạng.
Phải cam đoan Lâm Phong không xuất hiện sai lầm như vậy, cho nên hắn mới khích lệ Lâm Phong, để Lâm Phong vực dậy lòng tin.
Mà Lâm Phong nghe Hắc Kỳ Lân nói, cũng rõ ràng bản thân phải làm gì, nên trọng chấn lòng tin lần nữa.
Cùng lúc đó, kỳ thực thần thú Côn Bằng cũng lo lắng, cùng Hắc Kỳ Lân và Lâm Phong hao tổn xuống như thế, cuối cùng xui xẻo vẫn là mình.
Dù sao hắn chỉ có một người, hơn nữa vừa phá phong ấn không lâu, trạng thái khẳng định không bằng Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân.
Mặc dù Hắc Kỳ Lân chỉ là linh thể, nhưng đối phương đã khôi phục thời gian dài.
Tình trạng toàn thân xác thực khá hơn thần thú Côn Bằng, nên lúc này Côn Bằng muốn kịp thời dừng lại. Không thể đánh như thế, tiếp tục đánh như vậy, cuối cùng xui xẻo khả năng chính là hắn.
- Ngươi là Hắc Kỳ Lân, lại thần phục nhân loại, còn trung tâm như vậy. Sao phải khổ vậy chứ. Ta có thể thề với tâm ma, sẽ giúp ngươi đối phó tên nhân loại này, chỉ cần ta giúp ngươi, như vậy ngươi phản phệ hắn tuyệt đối sẽ không có bất kỳ ngoài ý muốn, đến lúc đó ngươi cũng thu được tự do, thế nào?
Lúc này sau khi Côn Bằng suy nghĩ, hắn nghĩ ra một biện pháp.
Nếu giữa Hắc Kỳ Lân và Lâm Phong xuất hiện kẽ nứt mà nói, như vậy trấn áp Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân sẽ rất đơn giản, coi như cuối cùng không giết được Hắc Kỳ Lân, như vậy chỉ cần giải quyết Lâm Phong, cũng không có vấn đề gì.
Dù sao cuối cùng người được lợi vẫn là hắn, chỉ là hắn nghĩ chuyện này quá đơn giản.
Đến lúc này, thực ra song phương đã không phải đang so đấu xem thực lực của người nào mạnh hơn, mà là so đấu xem ai có thể kiên trì đến cuối cùng, bởi vì đánh tới lúc này, bất kể là ai cũng đã dùng toàn lực.
Lâm Phong cũng tốt, Hắc Kỳ Lân cũng được, thần thú Côn Bằng cũng thế, đều lấy ra bản lĩnh giữ nhà của mình. Nhưng vẫn không làm gì được đối phương, chỉ bất quá tình huống bên Lâm Phong hơi khá hơn một chút.
Tuy Lâm Phong hơi mất đi lòng tin, nhưng ở dưới Hắc Kỳ Lân khích lệ, Lâm Phong đã trọng tố lòng tin, còn Côn Bằng lại khác.
Hắn rõ ràng nếu hao tổn tiếp, xui xẻo nhất định là hắn.
Dù sao hắn một người không có khả năng hao tổn lại Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân. Nên hắn cũng đang suy nghĩ biện pháp, để cho mình kịp thời dừng tổn hại.
Nhưng đáng tiếc là, hắn nghĩ quan hệ giữa Hắc Kỳ Lân và Lâm Phong quá đơn giản. Dù sao Hắc Kỳ Lân theo Lâm Phong, không phải là Lâm Phong ép buộc Hắc Kỳ Lân.
Mà là Hắc Kỳ Lân tự nguyện đi theo Lâm Phong, bởi vì Lâm Phong có Thông Thiên Thần Giám, vật này mới là trọng yếu nhất.
- Ta khuyên ngươi không cần động những tâm tư ngu xuẩn kia, bởi vì nó không có bất kỳ ý nghĩa gì với chúng ta. Ta không có khả năng phản bội Lâm Phong, hiện tại nhiều lời vô ích, chỉ nhìn chúng ta ai có thể kiên trì đến cuối cùng.
Nghe thần thú Côn Bằng nói, Hắc Kỳ Lân khinh bỉ đáp trả.
Mà Hắc Kỳ Lân đáp lại cũng để cho thần thú Côn Bằng ý thức được, lợi dụng phương thức này tới gây xích mích quan hệ giữa Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân, là hành vi rất ngu xuẩn.