Không thể không nói, hai bên thực sự rất thú vị. Nhưng đây cũng là chuyện tốt đối với hai bên Lâm Phong. Dù sao hai bên có khả năng trực tiếp dừng tay, không cần phải liều mạng đánh tiếp nữa.
Nếu không, hai bên thật sự chém giết đến cùng, vậy tất nhiên sẽ có một phe phải trả giá đắt.
Bất kể là ai phải trả giá đắt, đều không phải là điều Lâm Phong muốn nhìn thấy, cho nên hắn mới lựa chọn tin tưởng thần thú Côn Bằng.
Đến lúc này, nếu bọn họ lại đánh tiếp, thật sự không phải là chuyện tốt đối với cả hai bên.
Nhưng trong thời gian ngắn, nếu bảo thần thú Côn Bằng hoàn toàn tin tưởng Lâm Phong thì không thực tế. Bởi vì căn cứ theo nhận thức của bản thân thần thú Côn Bằng, không có một Ngự Thú Sư nào không nô dịch linh thú của mình.
Cho tới bây giờ, hắn vẫn cho rằng Lâm Phong đang nô dịch Hắc Kỳ Lân, cho nên nàng mới có thể ủng hộ Lâm Phong như vậy.
Chỉ có điều Lâm Phong biết mình thân ngay không sợ chết đứng, nếu thần thú Côn Bằng muốn kiểm tra ký ức của mình, Lâm Phong bằng lòng mạo hiểm, tin tưởng hắn. Lâm Phong tin tưởng hắn là một thần thú vẫn phải có tôn nghiêm của mình.
Thần thú Côn Bằng đúng là có tôn nghiêm, hắn hiểu, trong tình huống có người tin tưởng mình như thế, nếu mình làm ra một vài chuyện đê tiện thì thật sự tổn hại tôn nghiêm của hắn.
Cho nên hắn cũng không định làm gì Lâm Phong trong quá trình này.
Nhưng Hắc Kỳ Lân vẫn ở bên cạnh Lâm Phong, nhìn chằm chằm vào thần thú Côn Bằng.
Nếu thần thú Côn Bằng thật sự có hành động gì muốn tổn thương tới Lâm Phong, Hắc Kỳ Lân nhất định sẽ lập tức ngăn cản thần thú Côn Bằng.
Cuối cùng, Lâm Phong hoàn toàn không đề phòng, đi tới trước mặt thần thú Côn Bằng. Thần thú Côn Bằng cũng chậm rãi nâng tay của mình đặt lên trên đầu của Lâm Phong.
- Chẳng lẽ tên nhân loại này thực sự yên tâm để cho ta kiểm tra ký ức của hắn như vậy à? Hắn thật sự tin tưởng ta như vậy à? Hắn thật sự không nô dịch Hắc Kỳ Lân kia sao?
Lâm Phong làm vậy khiến thần thú Côn Bằng có phần không hiểu nổi.
Cho tới bây giờ, hắn vẫn cảm thấy chuyện Lâm Phong có thể tin tưởng hắn, để cho hắn kiểm tra ký ức này thật sự vô lý. Nhưng bất kể nói thế nào, bây giờ Lâm Phong đúng là hoàn toàn không đề phòng, để cho hắn tới kiểm tra ký ức của mình.
Mà thần thú Côn Bằng tất nhiên sẽ không chậm trễ, trực tiếp vận dụng bí thuật của Côn Bằng Tộc bọn họ.
Cuối cùng, ký ức của Lâm Phong trong khoảng thời gian này giống như từng trang sách không ngừng lướt qua trước mắt thần thú Côn Bằng.
Mà trong những ký ức này cũng có cả cảnh tượng hắn và Hắc Kỳ Lân ngày thường ở chung thế nào, cùng với hắn quen biết Hắc Kỳ Lân thế nào. Sau khi xem xong, thần thú Côn Bằng thực sự rất khiếp sợ.
Hắn không nghĩ tới Ngự Thú Sư Lâm Phong này thật sự không nô dịch Hắc Kỳ Lân, thậm chí ngày thường Lâm Phong còn bị Hắc Kỳ Lân “lấn át”.
Không thể không nói, những gì hắn thấy đã hoàn toàn lật đổ nhận thức của hắn, cũng khiến cho tam quan của hắn hoàn toàn bị vỡ nát. Bây giờ, hắn không thể không tiếp thu những lời Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân nói, tất cả những chuyện này đều là sự thật.
- Quan hệ giữa hai người các ngươi khiến ta thực sự rất khiếp sợ, ta không ngờ trên thế gian này còn có Ngự Thú Sư như vậy.
- Lúc trước, ta đúng là đã trách oan ngươi. Nhưng về chuyện ký kết khế ước với ngươi, ta vẫn cần phải cân nhắc một lát. Không biết có được không?
Thần thú Côn Bằng đúng là nhất thời không thể tiếp nhận được những điều mình vừa mới nhìn thấy.
Hắn cần một thời gian để tiêu hóa những điều này. Sau khi Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân nghe được thần thú Côn Bằng nói vậy, bọn họ đều gật đầu.
Sau đó, Lâm Phong lùi lại bên cạnh Hắc Kỳ Lân. Những gì hai người bọn họ nên làm đều đã làm, kế tiếp phải xem thần thú Côn Bằng lựa chọn thế nào.
Ở trong mắt thần thú Côn Bằng, tất cả Ngự Thú Sư đều giống nhau, bọn họ đều sẽ cố gắng nô dịch và nghiền ép linh thú. Hắn cho rằng tình huống mà Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân nói căn bản không thể xuất hiện.
Hắc Kỳ Lân nói những lời này chỉ vì hắn bị Lâm Phong khống chế lấy.
Nhưng Lâm Phong có thể chủ động đứng ra bảo hắn kiểm tra ký ức của mình, điểm này cũng làm cho thần thú Côn Bằng rất bất ngờ. Cho nên hắn mang theo tâm trạng nghi ngờ, đi kiểm tra ký ức của Lâm Phong.
Mà khi chứng kiến những ký ức khi hai người Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân ở chung, thần thú Côn Bằng thật sự chấn động. Hắn không nghĩ tới những lời Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân nói đều là thật. Hắc Kỳ Lân chẳng những không bị Lâm Phong nô dịch và áp bách, ngược lại quan hệ giữa nàng và Lâm Phong giống như bọn họ nói, vô cùng hòa hợp.
Hắn quả thật không thể nào hiểu được điều này. Nên hắn thật sự phải cân nhắc xem mình có nên ký khế ước với Lâm Phong không.