Cho nên Ma Long cố gắng hết sức ngăn cản con đường Hắc Kỳ Lân chạy trốn, không cho Hắc Kỳ Lân thoát đi. Ma Long thậm chí lựa chọn phớt lờ đám người Lâm Phong và thần thú Côn Bằng, còn có Lâm Lăng Nhân ở phía xa, bởi vì hắn rất tự tin vào năng lực phòng ngự của mình.
- Bữa ăn tuyệt vời của ta, ngươi đừng trốn nữa. Ta biết bây giờ ngươi muốn trốn đi, chẳng qua ngươi không có khả năng thành công đâu. Ngươi chỉ có thể thuộc về ta, không có bất kỳ người nào có thể cướp ngươi ra khỏi miệng của ta.
Ma Long cũng nhìn ra Hắc Kỳ Lân muốn chạy trốn, nên hắn tăng cường tốc độ công kích của mình, làm cho Hắc Kỳ Lân căn bản không có cơ hội chạy trốn.
Nhưng Hắc Kỳ Lân biết mình tuyệt đối không thể đánh tiếp với hắn nữa, cho nên bất đắc dĩ chỉ có thể lựa chọn cách thức nguy hiểm nhất, Hắc Kỳ Lân bắt đầu giả vờ muốn liều mạng, tấn công Ma Long này, nhưng ý định thật sự của nàng là muốn chạy trốn. Cho nên khi nàng tấn công về phía Ma Long này lại đột nhiên thay đổi phương hướng, chạy ra ngoài.
Sau khi Ma Long nhìn thấy tình cảnh này thì lập tức đuổi theo. Chẳng qua hắn quả thật không theo kịp, bởi vì tốc độ của Hắc Kỳ Lân vẫn nhanh hơn hắn, cuối cùng, Hắc Kỳ Lân vẫn trốn thoát.
Sau khi Hắc Kỳ Lân chạy thoát, nàng vòng một vòng lớn, lại trở lại bên cạnh đám người Lâm Phong và Lâm Lăng Nhân. Lúc này, trong lòng Hắc Kỳ Lân vẫn còn sợ hãi. Nếu không phải nàng trốn nhanh, nói không chừng lúc này đã gặp xui xẻo.
Chờ tới khi nàng trốn về được, Lâm Phong xem như đã yên tâm. Cho dù không thể giải quyết được Ma Long này, nhưng may là Hắc Kỳ Lân an toàn, hắn không cần lo lắng nữa. Nhưng đáng tiếc là Ma Long không chịu buông tha, trực tiếp đuổi tới.
- Ngươi trốn thật nhanh, ta đúng là đã để ngươi chạy thoát được. Chẳng qua, chỉ sợ bây giờ ngươi không còn chỗ nào có thể trốn được nữa. Mấy tên bên cạnh ngươi cũng sẽ trở thành món ăn của ta.
Khi Ma Long đuổi tới, nhìn thấy đám người thần thú Côn Bằng cùng Lâm Lăng Nhân còn có Lâm Phong ở bên cạnh Hắc Kỳ Lân, hắn không hề lo lắng. Bởi vì ở trong khu vực gần đây, hắn được xem là tồn tại có thực lực mạnh nhất, cho nên hắn không cho rằng có người nào có thể đối phó được với mình. Mặc dù là đối mặt với được thần thú Côn Bằng ngon miệng này, hắn cũng hoàn toàn không lo lắng, bởi vì hắn không nhìn ra được thần thú Côn Bằng cũng là thần thú.
Sau khi chiến đấu được một lúc, Hắc Kỳ Lân đã biết mình không phải là đối thủ của Ma Long này, bởi vì nàng không ngờ công kích của mình không có cách nào phá vỡ được phòng ngự của Ma Long, bởi vì Ma Long có năng lực phòng ngự thật sự quá mạnh.
Thiên phú đặc biệt của Ma Long Tộc bọn họ vốn có năng lực phòng ngự cực kỳ biến thái. Vảy trên thân bọn họ cung cấp năng lực phòng ngự cực cao, nếu không có lực công kích rất mạnh, căn bản không có cách nào phá vỡ được nó.
Nhưng cùng lúc đó, năng lực công kích của bọn họ không quá mạnh, nhưng thực lực của bọn họ không quá yếu, cho nên khi Hắc Kỳ Lân đối mặt với Ma Long, thật ra đã có nguy hiểm. Bởi vì một mặt nàng không đánh tan được phòng ngự của Ma Long, mặt khác nếu Ma Long công kích trúng lên người Hắc Kỳ Lân, Hắc Kỳ Lân có khả năng sẽ gặp xui xẻo.
Cho nên lúc này Hắc Kỳ Lân đã lên kế hoạch chạy trốn, bằng không cứ đánh tiếp với Ma Long này, có lẽ người gặp xui xẻo chính là nàng. Nhưng cũng may tốc độ Hắc Kỳ Lân chạy trốn đủ mau, Ma Long không đuổi kịp.
Khi Hắc Kỳ Lân chạy về bên cạnh Lâm Phong, Ma Long cũng đuổi tới, nhưng hắn không để ý tới đám người Lâm Phong, vẫn muốn ăn thịt Hắc Kỳ Lân ở dưới trạng thái linh thể này.
- Lâm Phong, đây là một cơ hội rèn luyện của ngươi đấy. Tuy là người này có khả năng phòng ngự rất mạnh, nhưng hắn công kích không mạnh. Nếu ngươi có thể bắt hắn lại, sẽ rất có lợi cho ngươi. Ngươi có muốn thử một lần không?
Khi Ma Long đuổi tới, mặc dù trông Ma Long bây giờ rất khí thế, nhưng Lâm Lăng Nhân cùng đám người thần thú Côn Bằng không mấy lo lắng. Dù sao bọn họ cùng lên, muốn bắt Ma Long này vẫn rất đơn giản.
Nhưng Lâm Lăng Nhân cảm thấy đây là một cơ hội rèn luyện tốt đối với Lâm Phong. Bởi vì Ma Long này thật ra là một bao cát rất tốt. Nếu là linh thú khác đạt đến thực lực này, lực công kích sẽ rất mạnh. Nhưng Ma Long này công kích không có biến thái như vậy, chỉ là năng lực phòng ngự tương đối cao mà thôi, cho nên Lâm Phong vẫn rất an toàn.
Sau khi Lâm Phong nghe được Lâm Lăng Nhân nói vậy, hắn lập tức hiểu ý của Lâm Lăng Nhân, hắn cũng biết dụng tâm của Lâm Lăng Nhân, đồng thời hắn cũng tin tưởng Lâm Lăng Nhân và thần thú Côn Bằng, còn có Hắc Kỳ Lân. Bọn họ không có khả năng đứng nhìn hắn chết đi.