Lâm Phong mới lần đầu tiên nghe nói, cũng là lần đầu tiên nhìn thấy vùng đất Táng Long này, hắn không biết tình hình trong này rốt cuộc thế nào. Mà sau khi Lâm Phong đi tới đây, hắn thật sự được mở mang tầm mắt. Toàn bộ Long Tộc vô cùng thần bí đối với bên ngoài, hơn nữa cũng rất hấp dẫn người bên ngoài.
Nếu nói trong Long tộc có nơi nào khiến cho người bên ngoài đỏ mắt nhất, vậy dĩ nhiên chính là vùng đất Táng Long này. Bởi vì trong này chôn cất vô số rồng, thậm chí còn không biết đã trải qua bao nhiêu năm tháng. Sau khi bọn họ chết, cũng tăng thêm rất nhiều cơ duyên cho nơi này.
Thậm chí Lâm Phong vừa mới tiến vào, đã có thể ngửi được một mùi thuốc phảng phất. Điều này nói rõ ở trong vùng đất Táng Long này nhất định có thể đào được một vài thiên tài địa bảo, chỉ là không biết nó rốt cuộc là chủng loại nào, tình trạng ra sao thôi. Chẳng qua Lâm Phong cũng đồng thời phát hiện ra vài điểm không đúng,
Bởi vì nồng độ linh khí trong này rõ ràng thấp hơn bên ngoài rất nhiều. Ban đầu, Tổ Long còn chưa kịp phản ứng, thậm chí Lâm Lăng Nhân ở bên cạnh cũng giải thích với Lâm Phong, dù sao khắp nơi bên trong vùng đất Táng Long đều là thi thể của Long Tộc, cho nên nó tập trung quá nhiều tử khí, mới có thể làm cho nồng độ linh khí giảm xuống thấp.
Lời giải thích này thật ra có vẻ xuôi tai, nhưng Lâm Phong lại không tin tưởng lắm.
- Ta cảm thấy chắc hẳn không phải vậy. Rất có thể có thứ gì đó ở trong này gây ra. Nếu không, nồng độ linh khí tuyệt đối không thể chênh lệch lớn như vậy.
- Nếu nồng độ hai bên chỉ chênh lệch nhất định, ta cảm thấy vẫn bình thường, nhưng chúng chênh lệch lớn như vậy, trong này tất nhiên phải có mờ ám, chúng ta phải cẩn thận mới được.
Lâm Phong làm việc vẫn vô cùng cẩn thận. Hơn nữa lần này hắn đoán có khả năng rất nguy hiểm. Hắn không biết rốt cuộc là điều gì khiến cho nồng độ linh khí ở đây bị chênh lệch như vậy. Nếu nguyên nhân quả thật giống như Lâm Lăng Nhân nói còn tốt.
Nhưng chẳng may thật sự có ai ở bên trong làm ra chuyện này, nếu không đúng lúc tìm ra, Long Tộc có khả năng sẽ gặp nguy hiểm.
Tổ Long đứng bên cạnh nghe Lâm Phong nói vậy lại mỉm cười. Bởi vì hắn cảm thấy ngoại trừ Long Tộc, không có bất kỳ người nào có thể đi vào vùng đất Táng Long này. Hơn nữa, cho dù có kẻ vào được, chỉ sợ hắn cũng không thích ứng được với nồng độ tử khí trong này...
Dù sao cho tới bây giờ, đám người Lâm Phong đều phải mở ra vòng bảo hộ, để tránh tử khí phía ngoài tiến vào trong thân thể bọn họ.
- Ta thấy ngươi quá lo lắng thôi. Chẳng lẽ trận chiến đấu vừa rồi đã khiến cho ngươi sợ rồi?
Sau khi nhìn thấy phản ứng này của Lâm Phong, Hắc Kỳ Lân ở bên cạnh cũng đúng lúc nhảy ra chế giễu Lâm Phong. Nàng đúng là không bỏ lỡ bất kỳ cơ hội nào có thể chế giễu Lâm Phong. Nhưng Lâm Phong không để ý tới điều đó. Hắn còn đang mải suy nghĩ xem chuyện này rốt cuộc là thế nào,
Bởi vì hắn thực sự cảm giác không ổn lắm. Trực giác đối với nguy cơ của Lâm Phong thật ra rất chuẩn. Có đôi khi, Lâm Phong có thể dùng chiêu này để biết trước nguy hiểm. Nhưng rốt cuộc có đúng hay không, sợ rằng không ai biết.
Nhưng bất kể Lâm Phong giải thích thế nào đi nữa, tất cả mọi người đều không tin tưởng lắm.
Bởi vì điều này thật sự bất hợp lý. Nếu quả thật có một tên lợi hại như vậy đến chỗ này, dưới tình huống bình thường, Hắc Kỳ Lân phải cảm ứng được mới đúng. Nhưng cho tới bây giờ, nàng vẫn không thấy gì.
Đám người Lâm Phong đi tới vùng đất Táng Long chẳng qua chỉ muốn tăng thêm kiến thức. Nhưng sau khi bọn họ đến nơi đây, mới phát hiện ở đây đúng là khiến người ta được mở rộng tầm mắt, bởi vì xung quanh có quá nhiều Long Tộc của các thời đại.
Có thể nói khắp nơi trên thân của mỗi Long Tộc đều là bảo vật. Mà ở trong đó lại có nhiều Long Tộc như vậy, cũng có rất nhiều thiên tài địa bảo được mọc ra, nhưng không có bất kỳ người nào dám động vào. Ngay cả bản thân Lâm Phong bây giờ cũng không dám động vào,
Dù sao những thứ đó đều mọc ra trên thân tộc nhân Long Tộc người ta. Nếu ngươi lấy đi, chỉ sợ sẽ gặp xui xẻo. Nhưng bất kể nói thế nào, nơi đây vẫn khiến cho đám người Lâm Phong được mở mang kiến thức.
Chỉ có điều vào lúc này, Lâm Phong lại cảm ứng được xung quanh dường như còn có người nào đó. Hơn nữa, người này còn là một người có thực lực rất mạnh. Lâm Phong vô cùng nghi ngờ về điều này, bởi vì hắn một mặt tin tưởng vào phán đoán của mình, nhưng mặt khác hắn cảm thấy ngoại trừ người của Long Tộc ra, không ai có thể đi vào chỗ như vùng đất Táng Long này. Nếu là người của Long Tộc tiến vào, bọn họ phải biết mới đúng. Lâm Phong cũng rất nghi ngờ, không hiểu tại sao mình có ý nghĩ như vậy.
Làm Lâm Phong nói ra điều này, những người xung quanh cảm ứng lại không thấy gì, bọn họ đều cho rằng Lâm Phong suy nghĩ nhiều.