Toàn Dân Ngự Thú: Ta Có Thể Chứng Kiến Tin Tức Ẩn Giấu ( Dịch )

Chương 338 - Chương 1344 - Tọa Kỵ Của Đạo Tôn

Chương 1344 - Tọa kỵ của Đạo Tôn
Chương 1344 - Tọa kỵ của Đạo Tôn

Cuối cùng, Đạo Tôn chỉ có thể bất đắc dĩ thỏa hiệp. Đạo Tôn cân nhắc một lúc, cuối cùng vẫn lấy được ba viên Chu Quả, sau đó đưa ba viên Chu Quả này cho Tổ Long.

Hai người Tổ Long và Đạo Tôn quả thật là cây kim so với cọng râu. Tuy Tổ Long có chút kiêng kỵ Đạo Tôn, cũng không làm thịt tọa kỵ của Đạo Tôn.

Nhưng điều này không đại biểu cho hắn sợ Đạo Tôn. Hắn không ra tay với tọa kỵ của Đạo Tôn là vì hắn cảm thấy nên giải quyết chuyện này ở trước mặt Đạo Tôn, sau đó mới quyết định rốt cuộc xử lý tọa kỵ của Đạo Tôn thế nào. Điều này cũng xem như nể mặt Đạo Tôn.

Nhưng vào lúc hai người bọn họ gặp nhau, hai bên không ai phục ai, thậm chí Tổ Long còn trực tiếp bắt đầu lấy tính mạng tọa kỵ của Đạo Tôn ra uy hiếp.

Mà Lâm Phong chứng kiến cảnh tượng này cũng rất lo lắng mâu thuẫn giữa hai người bọn họ sẽ trở nên gay gắt, cho nên vội vàng bước tới hoà giải. Tổ Long cũng rất nể mặt Lâm Phong. Bất kể nói thế nào, bây giờ hắn và Lâm Phong đã ký kết khế ước, lời nói của Lâm Phong khẳng định vẫn có chút trọng lượng.

Bầu không khí giữa hai người bọn họ dịu xuống, Đạo Tôn cũng chủ động lấy đồ ra bồi thường cho Tổ Long. Tổ Long nhìn thấy đồ Đạo Tôn lấy ra, cũng rất cao hứng cất đi, sau đó hắn tránh chỗ, không định tiếp tục ra tay với tọa kỵ của Đạo Tôn nữa.

Bây giờ, Đạo Tôn cần phải nhanh chóng cứu tọa kỵ của mình ra, nhưng cũng may điều này không quá trắc trở. Dù sao bên cạnh hắn còn có đám người Lâm Lăng Nhân và Lâm Phong hỗ trợ.

- Ngươi rốt cuộc làm sao vậy? Sao ngươi lại xuất hiện ở đây, còn bị nhốt ở chỗ này nữa? Còn nữa, ngươi hấp thu nhiều năng lượng của Long Tộc như vậy, ngươi rốt cuộc muốn làm gì hả?

Tọa kỵ của Đạo Tôn này cuối cùng được cứu ra. Nhưng khi nó được cứu ra, nhìn thấy xung quanh có nhiều người như vậy, nó cũng thấy rất bất ngờ, không hiểu tại sao lại xảy ra tình hình như vậy. Sau đó, nó nhìn thấy Đạo Tôn.

Giờ phút này, tọa kỵ của Đạo Tôn đi thẳng tới bên cạnh Đạo Tôn, đồng thời nấp ở phía sau Đạo Tôn.

Sau khi chứng kiến cảnh tượng này, Đạo Tôn rất tức giận, cho nên lôi tọa kỵ của mình ra hỏi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Dù sao tọa kỵ của Đạo Tôn vốn phải ở chỗ của Đạo Tôn, Đạo Tôn sẽ không cho nó đi ra ngoài, nên nó xuất hiện ở vùng đất Táng Long, vậy chỉ có một khả năng, đó là tọa kỵ của Đạo Tôn này lén trốn ra. Điều này quá kỳ lạ.

Dù sao bao nhiêu năm qua, tọa kỵ của Đạo Tôn vẫn rất nghe lời, chưa từng làm ra chuyện tương tự. Vậy lần này nó đột nhiên làm như vậy, nhất định phải có nguyên nhân. Cho nên hắn cần phải mau chóng làm rõ mới được.

- Chủ nhân, lúc ta đang tu luyện, đột nhiên nhận thấy có lực lượng đang kêu gọi ta. Lúc đó, ngài đang bế quan, ta không có cách nào nói cho ngài biết. Cho nên ta đi theo lực lượng cảm ứng được và đến chỗ này, nhưng không ngờ lại bị vây khốn ở đây.

Tọa kỵ của Đạo Tôn giải thích về chuyện lúc trước. Đám người Lâm Phong và Tổ Long ở bên cạnh nghe được tọa kỵ của Đạo Tôn giải thích như vậy, cũng cảm thấy rất bất ngờ. Dù sao nghe cũng không thật lắm.

Bọn họ cảm thấy chỗ này chắc hẳn không có thứ gì có thể thu hút tọa kỵ của Đạo Tôn. Về phần nó nói bị thứ gì đó gọi tới đây, vậy càng không hợp lý hơn.

Đừng nói nó là tọa kỵ của Đạo Tôn, cho dù là bản thân Tổ Long ở trong này cũng không nhận thấy được tình hình tương tự, cho nên bọn họ đều cảm thấy tọa kỵ của Đạo Tôn này chắc hẳn không nói thật.

Sau khi trả giá nhất định để bồi thường, Đạo Tôn đã thành công cứu tọa kỵ của mình ra ngoài. Hơn nữa, Tổ Long cũng không ngăn cản Đạo Tôn.

Chỉ có điều lúc này Đạo Tôn rất nghi ngờ, tại sao tọa kỵ của mình lại xuất hiện ở đây? Dựa theo tình huống bình thường, hắn không cho phép tọa kỵ này đi ra ngoài, tọa kỵ đáng lẽ không thể rời khỏi nơi mình ở mới phải.

Mà mọi chuyện xảy ra bây giờ cũng chứng minh tọa kỵ của Đạo Tôn tự mình trốn ra, cho nên Đạo Tôn phải làm rõ rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra.

Khi Đạo Tôn hỏi tọa kỵ của mình, tọa kỵ của Đạo Tôn chỉ nói nó cảm giác được có thứ gì đó đang kêu gọi mình, cho nên mới tới được đây.

Nhưng đám người Lâm Phong nghe lý do này, cảm giác không hợp lý. Dù sao đừng nói là tọa kỵ của Đạo Tôn, cho dù là bản thân Tổ Long cũng không thấy có tình huống tương tự xuất hiện. Cho nên bọn họ đều cảm thấy chuyện này không phải là sự thật.

Hơn nữa, trong vùng đất Táng Long này không thể có thứ gì đó đặc biệt đi gọi người khác tới. Mặc dù ở đây có không ít thiên tài địa bảo, nhưng tuyệt đối không tồn tại vật như vậy. Đạo Tôn cũng cảm giác tọa kỵ của mình đang lừa mình.

- Xem ra ngươi vẫn không chịu nói thật, đã vậy, ngươi đừng trách ta không nể tình nghĩa trước kia. Bây giờ ta sẽ trừng phạt ngươi đến khi ngươi chịu nói ra tình hình thực tế mới thôi. Nếu ngươi cứ kiên trì không chịu nói ra, vậy đừng trách ta vô tình.

Bình Luận (0)
Comment