Dù sao Tổ Long đã sống lâu nhất, cho nên kiến thức của hắn nhất định sẽ càng nhiều hơn. Kết hợp từ biểu hiện của Lâm Phong lúc trước cùng với một vài kiến thức của Tổ Long trong nhiều năm qua, hắn cho ra một kết luận, có lẽ Lâm Phong chính là đứa con được ông trời lựa chọn trong truyền thuyết.
Bởi vì nếu Lâm Phong không phải, sẽ không có ai khác khác thích hợp làm đứa con được ông trời lựa chọn hơn hắn.
Hơn nữa, Lâm Phong mới tuổi này đã có thể có được ba con thần thú, còn có thể sẽ lập tức có bốn con, thật sự không ai địch nổi loại khí vận này.
Dù sao qua từng ấy năm, đã từng xuất hiện tình huống có một người sở hữu thần thú, nhưng cho tới bây giờ chưa từng xuất hiện cả bốn con, hơn nữa còn vào lúc trẻ tuổi như vậy. Cho nên chỉ từ một điểm này, Tổ Long cơ bản có thể xác định Lâm Phong chính là đứa con được ông trời lựa chọn, lại thêm Lâm Phong có tiềm lực lớn như thế, hắn càng tin tưởng không nghi ngờ gì nữa.
- Ngươi nói điểm này, ta cảm thấy cũng đúng. Tuy ta không biết cái gì là đứa con được ông trời lựa chọn, nhưng ban đầu khi ta rơi xuống thế giới này, ta cảm giác từ trong sâu thẳm có vật gì đó đang kêu gọi ta. Lúc đó ta còn tưởng là Thông Thiên Thần Giám trên người Lâm Phong, nhưng hiện nay xem ra, chỉ sợ là số mệnh của Lâm Phong ở từ sâu thẳm dẫn dắt ta tới gần hắn.
Mặc dù Hắc Kỳ Lân không rõ ràng truyền thuyết về đứa con được ông trời lựa chọn kia là sao, nhưng nàng thật sự có một vài cảm giác đặc biệt, hơn nữa tình hình này cũng ứng với trên người thần thú Côn Bằng. Thần thú Côn Bằng khá tán đồng với cách nói đó.
Ở giữa là một nhân loại và một thần thú đang điên cuồng chiến đấu.
Mà ở bên ngoài, Hắc Kỳ Lân cùng Tổ Long còn có thần thú Côn Bằng đang thảo luận về chuyện liên quan tới Lâm Phong. Thật ra ban đầu, bất kể Tổ Long hay Hắc Kỳ Lân đều có cảm giác đặc biệt đối với Lâm Phong, chẳng qua lúc đó bọn họ không quá coi trọng những cảm giác đặc biệt này. Bây giờ, sau khi chứng kiến biểu hiện này của Lâm Phong, hai người bọn họ mới kịp phản ứng.
Tiềm lực của Lâm Phong đúng là rất mạnh. Nói thật, điểm này rất quan trọng đối với những thần thú như bọn họ. Dù sao bọn họ đi theo một người có tiềm lực tương đối tốt, vậy chắc chắn sẽ có lợi, nhất là Tổ Long. Nếu hắn không thể đi theo một người có khí vận tốt như Lâm Phong, khả năng hắn xảy ra vấn đề là rất lớn, dù sao hắn sống tới bây giờ đã quá lâu rồi.
Trong năm tháng tiếp theo, nếu hắn không thể đột phá, vậy hắn rất có thể phải chờ đợi cái chết tới gần. Nhưng bây giờ có Lâm Phong, tất cả những điều này đều không phải là vấn đề nữa. Dù sao trên người Lâm Phong còn có Thông Thiên Thần Giám, lại thêm khí vận của bản thân Lâm Phong tốt như vậy, hắn đi theo Lâm Phong, tương lai nhất định có thể đột phá thành công. Điều này cũng coi như cho Tổ Long sinh mệnh lần thứ hai.
Mà lúc này, Lâm Phong và Thôn Kim Thú này đã chiến đấu tới giai đoạn cuối cùng.
- Ngươi còn chiêu gì dùng ra hết đi. Ta sẽ phá giải hết, khiến cho ngươi tâm phục khẩu phục mới thôi. Bằng không nếu cứ ký kết khế ước với ngươi như vậy, ngươi nhất định sẽ không phục.
Trong lúc đám người Tổ Long và Hắc Kỳ Lân thảo luận về vấn đề liên quan tới Lâm Phong, Lâm Phong đã công kích và đón đỡ rất nhiều chiêu của Thôn Kim Thú. Nhất là Thôn Kim Thú không ngừng thay đổi các loại năng lực đặc biệt tới nhằm vào Lâm Phong, chỉ tiếc là phần lớn những năng lực đặc biệt này không có tác dụng đối với Lâm Phong.
Vì vậy, những năng lực này không thể gây tổn thương quá lớn đối với Lâm Phong, Lâm Phong rất dễ dàng hồi phục lại. Nhưng Thôn Kim Thú lại khác. Lâm Phong đánh cho hắn bị thương hết lần này tới lần khác, bây giờ trạng thái của Thôn Kim Thú không lạc quan, mặc dù còn chưa tới mức trọng thương mất đi sức chiến đấu, nhưng cũng nhanh thôi. Trận chiến đấu của Lâm Phong và Thôn Kim Thú thật ra đã có kết quả.
Chỉ có điều cho tới bây giờ Thôn Kim Thú vẫn còn mạnh miệng không chịu thừa nhận mà thôi.
Lúc này, Lâm Phong trực tiếp dừng tay, đứng yên tại chỗ, bảo Thôn Kim Thú này tới tấn công mình...
- Ngươi thực sự dám làm vậy à? Ngươi cũng dám đứng yên tại chỗ, để cho ta công kích ngươi sao? Nếu đã vậy, ta sẽ cho ngươi biết thế nào là hối hận.
Thôn Kim Thú lần đầu tiên cảm giác chiến đấu với một nhân loại lại bị đối phương sỉ nhục như vậy. Dù sao Lâm Phong đứng yên tại chỗ, mặc cho Thôn Kim Thú công kích đúng là có tính sỉ nhục rất lớn.
Lâm Phong muốn lợi dụng cách này để hoàn toàn đánh sập tuyến phòng ngự về mặt tâm lý của Thôn Kim Thú, khiến cho hắn tâm phục khẩu phục.
Nếu không, hắn thật sự không có cách nào hàng phục tên này. Dù sao tính cách của tên này thực sự cố chấp, nói trắng ra là quá cứng miệng. Lâm Phong thật sự hết cách với hắn, chỉ có thể lợi dụng cách này tới đánh sập tuyến phòng ngự tâm lý của hắn, bắt hắn thừa nhận hiện thực. .