Lúc này, Thôn Kim Thú đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của Lâm Phong, hắn đã không nén được cơn giận nữa.
Dù sao hắn suýt nữa bị Lâm Phong sử dụng Ngự Tâm Thuật khống chế, nếu để cho Lâm Phong thành công, Thôn Kim Thú có lẽ không thể thay đổi được nữa.
Cũng may hắn vẫn có thể thoát khỏi sự khống chế của Lâm Phong, không để cho Lâm Phong thành công. Cho nên lúc này hắn nhất định phải liều mạng, nếu không chỉ có thể bị Lâm Phong khống chế hoặc sẽ chết trong tay Lâm Phong. Lúc này, hắn không thể nương tay được nữa.
Thật ra một Ngự Thú Sư còn có không ít thủ đoạn có thể khống chế được linh thú, dù cho đối tượng là một thần thú cũng không phải nói chơi.
Nhưng chuyện này cũng phải tùy tình hình. Bây giờ Lâm Phong muốn khống chế được Thôn Kim Thú này cũng không dễ dàng như vậy. Dù sao Thôn Kim Thú vẫn đang không ngừng giãy giụa, Lâm Phong cũng dần dần không khống chế nổi.
Chẳng qua không tới thời điểm cuối cùng, Lâm Phong sẽ không bỏ cuộc. Bởi vì hắn cảm thấy mình chưa chắc đã không chịu nổi trước. Thôn Kim Thú này cũng có thể sẽ từ bỏ giãy giụa trước. Nhưng rất đáng tiếc là đến cuối cùng, Lâm Phong vẫn không thể khống chế được Thôn Kim Thú này.
Mà Thôn Kim Thú giãy giụa đã kéo hắn thoát khỏi sự khống chế...
Khi Ngự Tâm Thuật của Lâm Phong hoàn toàn thất bại, trong mắt Thôn Kim Thú khôi phục lại sự tỉnh táo, Thôn Kim Thú càng căm hận Lâm Phong hơn.
Trước kia, bản thân hắn căm hận nhân loại Lâm Phong này, mà giờ phút này Lâm Phong lại dùng Ngự Thú Sư đối phó với hắn, khiến hắn càng căm hận Lâm Phong hơn. Trong quá trình hắn chiến đấu với Tổ Long lúc trước, hắn còn chưa lấy ra thủ đoạn bảo toàn tính mạng của mình.
Nhưng lúc này hắn phải lấy ra thủ đoạn bảo toàn tính mạng của mình, bằng không hắn sẽ thực sự có vấn đề.
- Không ngờ tên này còn rất khó đối phó như vậy, ngay cả Lâm Phong cũng không thể khống chế được hắn. Bây giờ, chúng ta có nên ra tay không? Ta đã chờ rất lâu rồi. Miệng của người này thối như vậy, ta liếc nhìn hắn thêm một cái cũng thấy buồn nôn.
Khi đám người Tổ Long nhìn thấy Thôn Kim Thú này đã hoàn toàn thoát khỏi sự khống chế của Lâm Phong, đã trực tiếp kiến nghị Hắc Kỳ Lân đồng loạt ra tay. Nếu bọn họ làm như vậy, có thể giải quyết Thôn Kim Thú với tốc độ nhanh nhất, cũng đỡ phiền toái. Lại thêm bản thân Tổ Long vô cùng căm ghét Thôn Kim Thú này, cho nên Tổ Long tất nhiên hi vọng bọn họ cùng ra tay.
Chỉ có điều Hắc Kỳ Lân vẫn tương đối lý trí, nàng vội vàng ngăn cản Tổ Long, không cho Tổ Long ra tay. Bởi vì nàng tin tưởng, nếu Lâm Phong cần bọn họ cùng ra tay, hắn nhất định nói cho bọn họ biết. Nếu cho tới bây giờ, Lâm Phong vẫn không hề ra hiệu gì cho bọn họ, chứng tỏ Lâm Phong thật ra vẫn có niềm tin có thể giải quyết được vấn đề này, chỉ có điều hắn có lẽ tạm thời còn chưa thể giải quyết vấn đề này thôi. Điều đám người Hắc Kỳ Lân cần phải làm tin tưởng Lâm Phong, ở chỗ này theo dõi tình hình là được rồi.
Lúc này, Lâm Phong đúng là có chút chắc chắn, chỉ có điều không tự tin như vậy thôi.
- Ta nhịn nhiều năm như vậy, chẳng qua là muốn tìm một cơ hội thích hợp có thể làm cho xác suất ta đột phá càng cao hơn thôi. Nhưng ngày hôm nay, ngươi đã ta ép vào đường cùng, vậy ta sẽ cho ngươi xem thử ngươi rốt cuộc có thể chọc nổi vào Thôn Kim Thú ta không.
Thôn Kim Thú nói xong, lập tức móc từ trong miệng của mình ra một món đồ.
Khi Lâm Phong nhìn thấy món đồ đó, trên mặt đầy vẻ nghi ngờ, không biết nó rốt cuộc là thứ gì. Nhưng Lâm Phong biết đây tuyệt đối là một nguyên liệu cực kỳ quý trọng.
Lúc này Thôn Kim Thú hấp thu nguyên liệu đó.
Khi hắn vừa hấp thu xong nguyên liệu này, khí tức trên người cũng bắt đầu thay đổi, hơn nữa có xu thế càng lúc càng mãnh liệt hơn.
Lâm Phong ý thức được sự nguy hiểm.
Vào giây phút Thôn Kim Thú khôi phục lại tỉnh táo, hắn căm hận chưa từng thấy. Bởi vì lúc trước hắn chưa từng nghĩ tới mình sẽ có ngày bị một Ngự Thú Sư lợi dụng cách này suýt nữa khống chế mình. Bây giờ hắn rốt cuộc có cơ hội đối phó Lâm Phong, tất nhiên không có khả năng sẽ nương tay nữa.
Lúc trước, trong khi hắn giao đấu với Tổ Long, cho dù có thể bị Tổ Long giết chết, hắn cũng không lấy ra thủ đoạn bảo toàn tính mạng cho mình, bởi vì lúc đó hắn cảm giác mình còn có khả năng chạy trốn được. Nhưng lúc này, hắn đã không để ý tới những điều đó nữa.
Dù sao hắn biết rõ, với thực lực của hắn căn bản không thể giết chết được Lâm Phong, thậm chí càng khó thoát khỏi tay mấy thần thú của Lâm Phong để chạy trốn. Cho nên hắn phải đột phá cảnh giới bây giờ mới được.
Chỉ có làm vậy, hắn mới có thể tăng cường thực lực của mình. Cho nên hắn móc ra thủ đoạn bảo toàn tính mạng của mình. Chỉ cần hắn hấp thu nguyên liệu này, đại khái sẽ khiến hắn có khả năng đột phá cảnh giới hiện tại. Thật ra vào nhiều năm trước, Thôn Kim Thú đã có thể đột phá.