Chờ sau khi lại đánh nhau, Thôn Kim Thú mới phát hiện ra thực lực của Tổ Long thật sự rất mạnh, mình nhất thời không làm gì được hắn, chẳng qua Thôn Kim Thú vẫn có lòng tin, chỉ cần mình kiên trì tìm được một cơ hội, khẳng định có thể khiến Tổ Long này bị thương. Chỉ cần mình có thể tổn thương hắn, như vậy chuyện tiếp theo sẽ dễ giải quyết hơn. Nhưng đáng tiếc, cơ hội Thôn Kim Thú vẫn luôn chờ đợi cơ bản không thể tới được.
Mà giờ phút này, Tổ Long đã đánh tới, bắt đầu còn có chút hưng phấn. Có thể nói lúc này hai người bọn họ được xem là kẻ thù gặp mặt đặc biệt đỏ mắt.
- Chẳng lẽ sau khi ngươi đột phá chỉ có chút thực lực như vậy thôi sao? Nếu ngươi chỉ có chút thực lực như vậy, ta khuyên ngươi bây giờ trực tiếp tự sát thì tốt hơn đấy. Nếu không chờ ta bắt ngươi lại, ta sẽ hành hạ ngươi một thời gian, sau đó mới để cho ngươi được chết. Ta muốn cho ngươi nếm hết những giày vò, đau khổ nhất trong cuộc đời.
Tổ Long rất hận Thôn Kim Thú này. Dù sao lúc trước Thôn Kim Thú này chế giễu Tổ Long thật sự quá đáng, thậm chí còn khiến Tổ Long cảm giác mình bị sỉ nhục. Hơn nữa hắn còn tiện thể giễu cợt cả Long Tộc một lượt. Đây là điều kd Tổ Long không có cách nào nhịn được nhất. Cho nên lúc này Tổ Long rất căm hận Thôn Kim Thú.
Thôn Kim Thú tất nhiên cũng biết, một khi mình rơi vào trong tay của Tổ Long, mình chắc chắn sẽ không có kết quả gì tốt. Nhưng lúc này hắn vẫn không tin, cảm giác mình có thể đối phó được Tổ Long. Dù sao lúc trước ra tay, cho dù mình không đột phá, Tổ Long này cũng bị hắn dây dưa một thời gian rất dài. Chẳng qua khi đó Tổ Long không thực sự dùng hết sức lực, bởi vì hắn biết mình tạm thời không thể giết chết Thôn Kim Thú này.
Cho nên hắn mới cho Thôn Kim Thú này một cơ hội, bằng không nếu Tổ Long vừa gặp đã muốn giết Thôn Kim Thú, vậy chỉ sợ Thôn Kim Thú đã sớm chết rồi.
- Ngươi còn cho rằng ta không làm gì được ngươi sao? Lúc trước, ta để cho ngươi sống sót, chẳng qua là vì lúc đó còn không thể để cho ngươi chết mà thôi. Bây giờ không có bất kỳ người nào ngăn cản ta, ta giết chết ngươi cũng sẽ không có bất kỳ người nào nói gì, cho nên ngươi cứ chờ bị ta hành hạ đi.
Lúc này, bất kể Thôn Kim Thú chế giễu Tổ Long thế nào, Tổ Long đều cảm thấy không sao hết. Dù sao bây giờ hắn có thể giết chết Thôn Kim Thú này, mặc kệ Thôn Kim Thú có chế giễu Tổ Long thế nào cũng chẳng có ý nghĩa gì hết.
Tổ Long có thực lực mạnh nhất trong mấy người Lâm Phong. Bình thường, Tổ Long chắc chắn không dùng hết sức lực.
Bởi vì với cấp bậc như Tổ Long, không có mấy người có thể khiến cho hắn phải dùng hết sức. Hơn nữa trong rất nhiều tình huống, hắn không cần dùng hết sức lực cũng có thể giải quyết được người khác, cho nên Tổ Long rất ít khi làm vậy. Nhưng hôm nay lại khác.
Thôn Kim Thú này đúng là rất khó đối phó, hơn nữa lại thêm lúc trước Thôn Kim Thú này chế giễu Tổ Long quá đáng, đã khiến Tổ Long xem hắn là kẻ địch, thậm chí còn đạt tới mức thành kẻ thù. Cho nên lúc này Tổ Long đối phó với Thôn Kim Thú này không hề nương tay, vừa ra tay đã dùng tới sát chiêu, hơn nữa còn tập trung hết sức lực và tinh thần ra ứng phó.
Bản thân Thôn Kim Thú tưởng mình đột phá xong, hắn sẽ chiếm ưu thế khi đối mặt với Tổ Long này. Dù sao theo thực lực Tổ Long thể hiện ra trước đó, Tổ Long không khó đối phó như vậy.
Nhưng khi hắn thực sự đấu với Tổ Long lần nữa, hắn mới biết hóa ra mình vẫn kém hơn Tổ Long này rất nhiều. Nhưng cũng may Thôn Kim Thú có khá nhiều năng lực đặc biệt, Thôn Kim Thú cho rằng mình dựa vào những năng lực đặc biệt này, chắc hẳn có thể tiếp tục dây dưa với Tổ Long, sau đó tìm cơ hội khiến Tổ Long bị thương tổn. Tới lúc đó, hắn sẽ thoải mái hơn nhiều.
Trong quá trình hai người bọn họ đánh nhau, nhiều nơi trong dãy núi và rừng rậm xung quanh đều bị phá hủy. Dù sao cuộc chiến đấu giữa hai người này vẫn vô cùng ác liệt.
- Đây là vật gì? Cái này dường như không phải là một tảng đá bình thường chứ?
- Tại sao ta cảm giác trong này có năng lượng rất dồi dào. Chẳng lẽ nó là một loại vật liệu quý hiếm nào đó?
Trong lúc hai người bọn họ đang đánh nhau, Lâm Phong đột nhiên phát hiện ra một tảng đá màu vàng. Tảng đá này không hợp với hoàn cảnh xung quanh. Hơn nữa Lâm Phong có thể cảm ứng được rõ ràng trên đó có sóng năng lượng dao động. Nếu nó chỉ là một tảng đá bình thường, vậy không có khả năng có bất luận là sóng năng lượng nào. Cho nên Lâm Phong đi qua và nhặt nó lên.
Nhưng với kiến thức của Lâm Phong, hắn vẫn không nhìn ra được đây rốt cuộc là loại đá gì. Vào giờ phút này, Hắc Kỳ Lân cùng thần thú Côn Bằng cũng đi tới. Khi thấy tảng đá màu vàng trong tay Lâm Phong, Hắc Kỳ Lân suy nghĩ, cảm giác dường như nàng đã từng thấy ở đâu đó.