- Đây là tình huống gì vậy? Tên này chạy cũng quá nhanh rồi.
Lâm Phong nhìn thấy tình cảnh này thì hoàn toàn kinh ngạc. Hắn vốn tưởng Ngân Giác Ma Thú này chắc hẳn rất dễ bị lừa, mình có thể thoải mái ký kết khế ước với hắn. Nhưng không ngờ tên này trực tiếp bỏ chạy, hơn nữa tốc độ chạy của hắn còn nhanh như thế.
Lúc này, Lâm Phong vội vàng đuổi theo. Sau khi đám người Tổ Long thấy vậy, cũng lập tức đi cùng.
Nhưng rất đáng tiếc, Lâm Phong đuổi theo một đoạn rất dài vẫn không phát hiện ra bóng dáng của Ngân Giác Ma Thú này. Lâm Phong vô cùng hối hận, không ngờ một thần thú lại chạy trốn ngay trước mắt mình như vậy. Cũng tại bản thân Lâm Phong quá nóng nảy.
Đáng lẽ hắn nên bình tĩnh, bảo đảm Ngân Giác Ma Thú không thể chạy thoát, sau đó mới lừa hắn ký kết khế ước thì tốt rồi.
Lâm Phong bình thường làm việc đều vô cùng cẩn thận, hơn nữa cũng thường thành công.
Nhưng không biết tại sao lần này nhìn thấy Ngân Giác Ma Thú này, Lâm Phong tự nhiên có chút nóng nảy. Thậm chí Lâm Phong trực tiếp biểu hiện ra dáng vẻ rất thô bỉ, trên mặt lộ ra nụ cười bỉ ổi, bắt đầu tới gần Ngân Giác Ma Thú.
Lâm Phong còn tự cho rằng hình tượng này của mình vô cùng thân thiện và hiền hòa, có thể nói chuyện với Ngân Giác Ma Thú này, lừa gạt hắn ký kết khế ước. Nhưng Lâm Phong không ngờ, mặc dù Ngân Giác Ma Thú không nhận ra được rốt cuộc có chuyện gì xảy ra nhưng Ngân Giác Ma Thú tối thiểu có thể cảm nhận được Lâm Phong không có ý tốt. Cho nên Ngân Giác Ma Thú không trúng kế của Lâm Phong. Nhưng nếu chỉ có vậy còn tốt. Dù sao chỉ cần Ngân Giác Ma Thú này còn ở đây, Lâm Phong sẽ có cách có thể ký kết khế ước với hắn.
Nhưng Lâm Phong không ngờ Ngân Giác Ma Thú này phát hiện ra Lâm Phong có ý xấu, đã trực tiếp bỏ chạy, hơn nữa tốc độ kia còn khá nhanh. Trước khi Lâm Phong kịp phản ứng, hắn đã biến mất khỏi phạm vi tầm nhìn của Lâm Phong.
Khi Lâm Phong kịp phản ứng và đuổi theo thì đã không thể tìm thấy bóng dáng của Ngân Giác Ma Thú này nữa. Lâm Phong quả thật không thể nào ngờ tới điều này. Lúc này, hắn vô cùng chán nản, cảm giác mình quá nóng vội. Đáng lẽ mình nên bình tĩnh hơn, không chừng sẽ không có vấn đề gì.
- Thật ra chuyện này không thể trách ngươi được. Dù sao chủng tộc này vốn rất nhát gan. Chỉ là không biết lần này rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, không ngờ hắn lại chủ động nhảy ra. Nhưng bất kể nói thế nào, hắn sẽ không thể trốn thoát được đâu. Dù sao hắn không sống một mình giống như Thôn Kim Thú, Hắn sống quần cư, chỉ cần tìm được tộc đàn của hắn là có thể tìm được hắn ở đâu.
Sau khi nhìn thấy Ngân Giác Ma Thú này chạy trốn, mặc dù Tổ Long cảm thấy hơi đáng tiếc nhưng không từ bỏ. Bởi vì Tổ Long hiểu khá rõ tập tính của Ngân Giác Ma Thú này, cho nên Tổ Long biết rất rõ, cho dù Ngân Giác Ma Thú này chạy trốn, bọn họ vẫn có thể tìm được hắn. Chỉ là bọn họ có lẽ phải tốn thêm chút công sức thôi.
Lâm Phong vốn rất thất vọng, dù sao không thể ký kết khế ước với Ngân Giác Ma Thú này là chuyện rất đáng tiếc. Nhưng sau khi nghe được Tổ Long nói những lời này, hy vọng của Lâm Phong lại bùng cháy lên. Bởi vì nếu bọn họ thật sự có thể tìm được tộc đàn của Ngân Giác Ma Thú, tất cả đều sẽ dễ bàn.
Đến lúc đó, bất kể thế nào hắn cũng phải ký kết khế ước với Ngân Giác Ma Thú này. Dù sao Lâm Phong không muốn buông tha bất kỳ một thần thú nào. Hơn nữa với thực lực của mấy người bọn họ bây giờ, muốn giải quyết Ngân Giác Ma Thú này chắc sẽ không có vấn đề gì lớn.
- Ngươi cũng đừng vui mừng quá sớm như vậy. Dù sao ta thấy thực lực của chủng tộc Ngân Giác Ma Thú này khá mạnh, nếu đến lúc đó xảy ra vấn đề gì, chúng ta chưa chắc có thể đối phó được, chẳng qua có xác suất thành công rất lớn thôi.
Tổ Long không muốn Lâm Phong quá kỳ vọng như vậy. Bởi vì Tổ Long biết vài tập tính của chủng tộc Ngân Giác Ma Thú này nhưng không rõ lắm, cho nên hắn không dám cam đoan Lâm Phong có thể thành công một trăm phần trăm, chỉ có thể nói là xác suất rất lớn mà thôi.
Mà Lâm Phong nghe Tổ Long nói vậy, hắn cũng hiểu rõ Tổ Long có ý gì. Chẳng qua đối với Lâm Phong, có chút hy vọng còn tốt hơn không có.
Sau khi Ngân Giác Ma Thú bỏ chạy, Lâm Phong cũng rất bất ngờ. Hắn nhất thời không kịp phản ứng. Chờ tới khi hắn nhận ra, Ngân Giác Ma Thú này đã biến mất khỏi tầm mắt của Lâm Phong.
Lâm Phong vốn tưởng Ngân Giác Ma Thú trông không quá thông minh, mình muốn thu phục hắn sẽ không có vấn đề gì lớn. Nhưng ai ngờ được tên này lại nhát gan như thế, vừa cảm giác được Lâm Phong có ý xấu, hắn lập tức bỏ trốn luôn. Điều này khiến Lâm Phong cảm thấy đáng tiếc.