Nhưng Lâm Phong chắc chắn không hy vọng bọn họ sẽ thực sự đánh nhau. Dù sao làm vậy sẽ chẳng có lợi cho ai. Cho nên Lâm Phong cũng nói rõ mục đích mình tới đây cho tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú biết. Nhưng không ngờ hắn còn chưa nói dứt lời, tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú đã càng thêm tức giận.
- Ngươi đang nói đùa với ta sao? Ngươi tới đến trong phạm vi lãnh địa của chúng ta, lại còn muốn ký kết khế ước với tộc nhân của chúng ta, bảo hắn đi làm đầy tớ của ngươi giống như bốn con thần thú này của ngươi à? Ngươi đừng có nằm mơ.
Tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú không sao ngờ được Lâm Phong sẽ đưa ra một yêu cầu như thế. Dù cho Lâm Phong đưa ra bất kỳ yêu cầu không đáng tin nào, hắn cũng cảm thấy đó là chuyện đương nhiên. Nhưng duy nhất chỉ có yêu cầu này của Lâm Phong là khiến tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú không thể tha thứ.
Dù cho Lâm Phong chỉ đang nói đùa, hắn cũng phải bắt Lâm Phong phải trả giá mới được. Dù sao chuyện này không thể tùy tiện đùa được đâu. Nhưng Lâm Phong không đùa, bởi vì hắn thật sự muốn ký kết khế ước với Ngân Giác Ma Thú, nếu không bọn họ đã không tốn nhiều công sức tìm kiếm xem vị trí tộc đàn của Ngân Giác Ma Thú này ở đâu.
Chẳng qua Lâm Phong cảm thấy không vui về thái độ chúng ta tộc trưởng Ngân Giác Ma Thú. Lúc trước, Lâm Phong cảm thấy mình qua nói chuyện ôn hòa nhã nhặn với bọn họ, cho dù không thể thành công, vậy hai bên tối thiểu cũng không nên giương cung bạt kiếm như vậy. Nhưng sau mấy lần thất bại, Lâm Phong đã hơi chán chuyện này. Mỗi lần hắn nói chuyện ôn hòa nhã nhặn với bọn họ, cuối cùng đều không có kết quả gì tốt, hắn vẫn phải qua đánh một trận mới có thể giải quyết vấn đề.
- Tộc trưởng đại nhân, ta thật sự không nói đùa với ngài. Ta thật lòng hy vọng có thể ký kết khế ước cùng con Ngân Giác Ma Thú vừa vào kia. Hơn nữa, ta không phải muốn nô dịch hắn, cho dù có ký kết khế ước, hai chúng ta cũng là quan hệ bình đẳng, ta sẽ coi hắn như bằng hữu. Cho nên ta hy vọng ngươi có thể suy nghĩ thật kỹ.
Lúc này, Lâm Phong còn chưa muốn ra tay, một mặt vì bọn họ không rõ người ta còn che giấu chiêu số nào không, mặt khác bây giờ bọn họ đang bị bao cây, cho nên nếu có thể nói chuyện đàng hoàng là tốt nhất. Nếu cuối cùng không thể nói chuyện nổi, nhất định phải ra tay, vậy tới khi đó bọn họ ra tay vẫn còn kịp.
Tộc đàn Ngân Giác Ma Thú này được xem là một tộc đàn rất mạnh. Mặc dù bọn họ không thể mạnh bằng Long Tộc, nhưng không kém hơn Long Tộc bao nhiêu.
Mà bây giờ bọn họ đã ẩn nấp một thời gian rất dài, bọn họ sống rất thoải mái trong thế giới nhỏ này. Nhưng ngày hôm nay đột nhiên xuất hiện năm người xâm phạm, khiến tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú bắt đầu căng thẳng. Bởi vì hắn phát hiện trong năm người xâm nhập này có một nhân loại, còn bốn người khác đều là thần thú, thậm chí còn có hai thần thú hắn chưa từng gặp qua. Điều này khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
Bởi vì hắn không rõ nhóm người như vậy rốt cuộc tới đây làm gì. Nhưng bất kể thế nào, bây giờ mấy người Lâm Phong đã xâm nhập vào đây, tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú nhất định phải hạn chế hành động của đám người Lâm Phong, tuyệt đối không thể để cho bọn họ đi loạn khắp nơi trong này.
Cho nên hắn cuối cùng vẫn kiên trì phái người tới bao vây đám người Lâm Phong. Chẳng qua lúc này hai bên đều không định trực tiếp ra tay. Dù sao bọn họ đều chưa biết gì về thực lực của đối phương, nếu trực tiếp ra tay sẽ rất dễ xảy ra nguy hiểm. Cho nên hai bên đều tiến hành một quá trình nói chuyện với nhau và thử dò xét.
Mà trong quá trình nói chuyện này, Lâm Phong nói suy nghĩ của mình cho tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú biết. Tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú nghe xong, thật sự bị Lâm Phong làm cho tức giận.
- Được rồi, ngươi không cần nhiều lời vô ích nữa. Ta mặc kệ ngươi nói văn hoa thế nào, chúng ta đều sẽ không tin nhân loại nhà ngươi. Ta còn không biết bốn thần thú phía sau ngươi rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì đâu. Hơn nữa, nếu ngươi không nói những lời vô nghĩa này, có lẽ ta còn có thể thả ngươi rời khỏi đây. Nhưng bây giờ, ta tuyệt đối không thể thả ngươi rời đi được. Các ngươi còn đứng ngây ra đó làm gì nữa? Giết bọn chúng đi.
Nếu đám người Lâm Phong có suy nghĩ hoặc yêu cầu gì khác, tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú có lẽ sẽ thỏa mãn đám người Lâm Phong trong phạm vi nhất định.
Dù sao nhóm bốn thần thú này cộng thêm một nhân loại quả thật làm cho người ra thấy rất kiêng kỵ, không biết phía sau bọn họ còn có thực lực mạnh tới mức nào. Mấu chốt nhất là tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú không nhìn thấy rõ thực lực của Tổ Long, thậm chí còn không nhận ra được chủng tộc của Tổ Long, cho nên hắn rất kiêng kỵ.