Bây giờ, đám người Lâm Phong đã bị Ngân Giác Ma Thú bao vây, xét về phương diện số lượng, bên phía đám người Lâm Phong chắc chắn ở trong hoàn cảnh xấu, hơn nữa còn là hoàn cảnh xấu rất lớn.
Nhưng nếu xét về phương diện thực lực, đám người Lâm Phong chưa chắc đã yếu hơn những Ngân Giác Ma Thú kia. Dù sao mấy người Lâm Phong đều có thực lực rất nghịch thiên, mấu chốt nhất là bên phía Ngân Giác Ma Thú không có nhiều chiến lực cao cấp như vậy, cho nên bọn họ có nguy hiểm nhất định.
Lâm Phong và đám người Tổ Long chắc chắn có thể bảo đảm an toàn cho mình, nhưng dưới điều kiện này, Lâm Phong cũng bảo Tổ Long và Thôn Kim Thú tìm một cơ hội xoay chuyển tình hình cuộc chiến, Chỉ cần bọn họ có thể khống chế được tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú, hắn tin chắc những Ngân Giác Ma Thú còn lại tất nhiên sẽ không dám hành động khinh suất.
Mà hai người Tổ Long và Thôn Kim Thú đều có kinh nghiệm tác chiến phong phú, bọn họ muốn tìm được cơ hội này thật ra không khó. Chỉ có điều Lâm Phong đã tìm được cơ hội này trước một bước, cuối cùng ra lệnh cho Lệnh Tổ Long và Thôn Kim Thú trực tiếp hạn chế tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú.
Nhưng dù sao tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú có thực lực rất mạnh, cho nên Tổ Long và Thôn Kim Thú cũng không thể lập tức khống chế được hắn. Nhưng bây giờ phạm vi hoạt động của tộc trưởng Ngân Giác Ma Thú đã rất nhỏ.
Lúc này, nếu Tổ Long và Thôn Kim Thú muốn giết chết tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú, chưa chắc đã không có cơ hội.
- Ngươi xem, nếu bây giờ chúng ta đều dừng tay, ta cảm thấy chúng ta có thể ngồi xuống bàn bạc, nếu hai bên có thể bàn bạc ra một kết quả, vậy chúng ta đây không cần thiết phải ra tay nữa, như vậy sẽ có lợi cho tất cả mọi người, ngươi thấy có đúng không?'
Tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú cũng là người thức thời, hắn biết tình cảnh của mình bây giờ vẫn rất nguy hiểm, cho nên rất quyết đoán bảo người bên mình đều dừng tay, không tiếp tục công kích Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân nữa. Hơn nữa, sau khi tất cả ngừng tay, tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú cũng chủ động yêu cầu được nói chuyện đàng hoàng với Lâm Phong.
Thật ra, nếu ban đầu hắn có thể cố gắng nói chuyện với Lâm Phong, chỉ sợ bây giờ mọi chuyện đã sớm được giải quyết. Nhưng thật ra cũng không thể hoàn toàn trách tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú về chuyện này được, dù sao Lâm Phong đưa ra yêu cầu này thật sự quá đáng.
Không ngờ hắn vừa tới đã đòi ký kết khế ước với một Ngân Giác Ma Thú, sợ rằng chuyện này xảy ra ở bất kỳ một chủng tộc nào, bọn họ đều không thể tiếp nhận được. Dù sao chủng tộc càng mạnh sẽ càng kiêng kỵ chuyện này. Nhưng bất kể nói thế nào, tình hình cuối cùng vẫn phát triển theo chiều hướng Lâm Phong hy vọng. Bởi vì bây giờ tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú đã bị ép phải lựa chọn cố gắng nói chuyện với đám người Lâm Phong.
Sau khi Lâm Phong nghe được yêu cầu này, tất nhiên đã đồng ý. Dù sao bản thân Lâm Phong đã muốn cố gắng nói chuyện với hắn. Nếu bây giờ tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú đã chủ động yêu cầu, Lâm Phong căn bản không có lý do gì để từ chối.
- Bàn bạc cũng được, thật ra chúng ta thực sự không có ác ý gì, ta tin tưởng ngươi cũng có thể nhìn ra được. Nếu chúng ta có ác ý, sợ rằng bây giờ chúng ta không phải đứng đối diện nhau mà chúng ta đang săn giết tộc nhân của các ngươi.
Tuy lúc trước Lâm Phong trực tiếp nói ra suy nghĩ của mình quả thật có chút lỗ mãng, nhưng Lâm Phong nói vẫn rất đúng. Lâm Phong đúng là không có ác ý đối với bọn họ.
Sau khi chứng kiến tình cảnh bây giờ, tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú biết, nếu mình không nhanh chóng ra lệnh dừng tay, vậy kế tiếp mình có khả năng sẽ gặp xui xẻo, vì vậy hắn rất thoải mái ra lệnh dừng tay.
Sau đó, những tộc nhân của Ngân Giác Ma Thú không tiếp tục tấn công đám người Lâm Phong và Hắc Kỳ Lân nữa. Dù sao đám người Ngân Giác Ma Thú tiếp tục tấn công, bên mình chưa chắc bắt được Lâm Phong và hai thần thú này, nhưng hai thần thú kia lại dường như có thể bắt được tộc trưởng của mình.
Cho nên những tộc nhân của Ngân Giác Ma Thú rất biết điều, sau khi tộc trưởng của mình ra lệnh, bọn họ lập tức ngừng tay. Tuy bọn họ ngừng tay nhưng vẫn đứng bao vây xung quanh Lâm Phong và đám người Hắc Kỳ Lân. Chẳng qua lúc này Lâm Phong không hề lo lắng. Từ khi cuộc chiến mới bắt đầu, Lâm Phong đã có thể xác định một trăm phần trăm, mình tiến tới đối phó với đám người kia sẽ không có bất cứ vấn đề gì.
Đồng thời, tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú cũng muốn nói chuyện với đám người Lâm Phong, nếu có thể dùng cách thức giải quyết chuyện này là tốt nhất. Bên phía Lâm Phong tất nhiên cũng không muốn ra tay.
Dù sao nếu thật sự phải ra tay, cuối cùng chắc chắn sẽ không phải là kết quả gì tốt. Nếu có thể ngồi xuống nói chuyện là tốt nhất.