Đồng thời bảo hộ mỗi tộc nhân cũng là trách nhiệm của tộc bọn họ. Những tộc nhân Ngân Giác Ma Thú khác cũng có thể hiểu được quyết định này của tộc trưởng tộc mình. Cho nên cuối cùng chuyện này sẽ phát triển thế nào, hướng đi ra sao đều tùy thuộc vào sự lựa chọn của Ngân Giác Ma Thú này.
- Được, nếu tộc trưởng gia gia đã nói như vậy, ngươi có bằng lòng so tài với ta không? Lần này không dựa vào những thần thú của ngươi, chỉ có hai người chúng ta so tài. Nếu ngươi thắng, ta sẽ cam tâm tình nguyện đi theo ngươi,
- Nếu thần thông của ngươi còn không bằng ta, ta tin tưởng ngươi cũng chẳng còn mặt mũi nào yêu cầu ta đi với ngươi.
Cuối cùng, lần này Ngân Giác Ma Thú vẫn đưa ra quyết định. Chỉ có điều quyết định này của hắn lại kèm theo một điều kiện phụ. Ngân Giác Ma Thú thật ra đã suy nghxi rất nhiều về chuyện so tài với Lâm Phong. Nếu thực lực của Lâm Phong không bằng hắn, vậy hắn thực sự không cần thiết phải đi theo Lâm Phong, dù sao điều đó căn bản cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì nữa.
Nhưng nếu thực lực của Lâm Phong mạnh hơn hắn, vậy hắn đi cùng Lâm Phong cũng không sao. Dù sao bản thân hắn rất hướng tới thế giới bên ngoài.
Sau khi Lâm Phong nghe được Ngân Giác Ma Thú này nói vậy, hắn cũng lập tức nhận lời.
Dù sao Lâm Phong rất có lòng tin vào thực lực của mình. Mặc dù Lâm Phong không tự tin thần thông của mình chắc chắn mạnh hơn Ngân Giác Ma Thú này, nhưng hắn vẫn có hi vọng có thể chiến thắng. Còn nếu so về sức chiến đấu thật sự, Lâm Phong tin chắc mình có thể bắt được hắn. Chỉ có điều nếu làm vậy, Lâm Phong lại cảm thấy mình có lẽ sẽ bắt nạt người khác.
Dù sao thực lực tổng hợp của Ngân Giác Ma Thú này chắc chắn sẽ không mạnh như vậy, hắn còn chưa đạt tới giai đoạn thành niên.
- Tốt, nếu đã vậy, hai người các ngươi so tài về thần thông đi, mặc kệ cuối cùng có kết quả thế nào, Ngân Giác Ma Thú tộc ta đều sẽ thừa nhận, đồng thời toàn lực ủng hộ kết quả này.
Nếu so tài về thực lực, tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú đúng là không có lòng tin, nhưng nếu muốn so tài về thần thông, hắn vẫn tin tưởng tộc nhân của mình. dù sao Ngân Giác Ma Thú tộc bọn họ vẫn nổi tiếng về thần thông, Ngân Giác Ma Thú tuyệt đối là chủng loại cầm cờ đi trước về phương diện thần thông này.
Khi đám người Lâm Phong nhìn thấy Ngân Giác Ma Thú này, Ngân Giác Ma Thú này cũng rất xoắn xuýt.
Hắn không biết mình nên bằng lòng hay nên từ chối, nếu hắn từ chối, hắn có thể sẽ mang đến tai họa khủng khiếp cho tộc mình. Nhưng nếu hắn đồng ý, có lẽ mình sẽ trở thành nô lệ của người khác trong tương lai. Nhưng bất kể nói thế nào chuyện này là do hắn gây ra, hắn tất nhiên phải có trách nhiệm tới giải quyết chuyện này. Cho nên cuối cùng hắn đã đưa ra quyết định, hắn muốn so tài với Lâm Phong.
Nếu Lâm Phong có thể thắng được hắn trên phương diện thần thông, có lẽ hắn đi theo Lâm Phong sẽ là một chuyện tốt, nhưng trong này chắc chắn vẫn tồn tại nhân tố không xác định. Dù sao Lâm Phong rốt cuộc có thể đối xử với mình như bằng hữu hay không, Ngân Giác Ma Thú không biết, nhưng tối thiểu hắn có thể bảo đảm tộc nhân của mình không có vấn đề gì.
Nếu Lâm Phong so tài về thần thông không thắng được hắn, Ngân Giác Ma Thú tin tưởng đám người Lâm Phong chắc chắn không còn mặt mũi nào để bảo mình đi cùng nữa. Như vậy, có lẽ chuyện này cũng có thể được giải quyết thỏa đáng. Cho nên nói hắn mới đưa ra đề nghị so tài về thần thông.
Sau khi Lâm Phong nghe xong đã rất cao hứng, dù sao Lâm Phong rất tự tin khi so tài về thực lực. Cho dù là chỉ đơn thuần so tài về thần thông, Lâm Phong vẫn có sự tự tin nhất định có thể bắt được Ngân Giác Ma Thú này.
- Tốt, nếu đã như vậy, Tổ Long Thôn Kim Thú các ngươi tránh ra, ta tới so tài thần thông với hắn. Trong lúc hai chúng ta đang so tài, mặc kệ xảy ra chuyện gì, các ngươi đều không được nhúng tay vào, rõ chưa?
Nếu Lâm Phong đã nhận lời so tài về thần thông với Ngân Giác Ma Thú này, hắn không cần thiết phải bảo Thôn Kim Thú và Tổ Long một mực uy hiếp tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú nữa. Hắn bảo hai người bọn họ trở về, cũng thể hiện thái độ thân thiện của mình trước.
Sau khi Tổ Long và Thôn Kim Thú nghe được Lâm Phong nói vậy, bọn họ suy nghĩ một lát rồi đi về bên cạnh Lâm Phong.
Sau khi tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú nhìn thấy hai người bọn họ trở về, trong lòng hắn càng có thiện cảm với Lâm Phong hơn. Dù sao Lâm Phong dám làm như thế, thật ra cũng là đang tín nhiệm Ngân Giác Ma Thú bọn họ.
Sau đó, tộc trưởng của Ngân Giác Ma Thú cũng nhìn về phía mình tộc nhân của mình, gật đầu tỏ vẻ cổ vũ hắn.
Kế tiếp, cuộc so tài về thần thông giữa Lâm Phong và Ngân Giác Ma Thú này cũng chính thức bắt đầu. Mới đầu, Ngân Giác Ma Thú này thể hiện ra đủ áp lực, làm cho Lâm Phong gần hồ không có không gian đánh trả.