Bởi vì hắn không ngờ được đám người đối diện này bị thương, còn có thể có thực lực như vậy. Dù sao hắn đánh ra đòn vừa rồi còn chưa dùng hết sức, chẳng qua là đang thử thăm dò thôi.
- Không ngờ thực lực của đám người các ngươi còn tạm được. Mặc dù các ngươi bị thương, nhưng còn có thể có thực lực như vậy, có thể dễ dàng ngăn cản được một đòn vừa rồi của ta, thật sự làm ta càng lúc càng hưng phấn.
Lúc này, Hành Thiên Sách vẫn cho rằng mình có năng lực có thể đối phó với đám người trước mắt này, bởi vì hắn chỉ sử dụng ba, bốn phần thực lực trong đòn vừa rồi. Dù sao hắn làm việc vẫn tương đối cẩn thận, cho dù kẻ địch bị thương nhưng con thú bị dồn tới đường cùng đôi khi lại càng thêm nguy hiểm, cẩn thận một chút vẫn tốt hơn.
Đám người Lâm Phong thật sự không ngờ tên này còn dám xuất hiện ở trước mặt bọn họ. Tuy Lâm Phong và Tổ Long vẫn có đám người Thôn Kim Thú đều bị thương, nhưng thực lực chỉnh thể vẫn bày ra đó.
Cho dù thực lực của Hành Thiên Sách có mạnh hơn nữa, cũng không thể nào là đối thủ của bọn họ. Nhưng không ngờ được Hành Thiên Sách còn thật sự dám xuất hiện ở trước mặt bọn họ, sau đó còn nói những lời vô cùng dọa người, chẳng qua đám người Lâm Phong nghe được, chỉ thấy thật sự nực cười, hoàn toàn không dọa người gì hết.
Phản ứng của đám người Lâm Phong đã khiến Hành Thiên Sách vô cùng tức giận. Hắn không ngờ đám người này không thấy rõ hiện thực, còn chế nhạo mình.
Cho nên sau khi bị giễu cợt liên tục hai lần, hắn đã trực tiếp ra tay. Chỉ có điều hắn ra tay lần đầu tiên không dùng hết sức lực, bởi vì hắn rất cẩn thận, cảm thấy lúc này không thể tùy tiện để lộ ra tất cả thực lực của mình. Dù sao kẻ địch đều bị thương, hơn nữa còn vừa đánh xong một trận, lúc này tâm trạng của bọn họ chắc hẳn rất căng thẳng. Con thú bị dồn tới đường cùng đôi khi càng thêm nguy hiểm.
Cho nên hắn phải cẩn thận mới được, nếu không rất dễ xảy ra vấn đề. Điều này cũng dẫn đến hắn căn bản không nhìn thấy rõ thực lực của Lâm Phong và đám người Tổ Long rốt cuộc mạnh tới mức nào.
- Không ngờ thực lực của tên này còn tốt đấy, chiêu vừa rồi còn tạm được.
- Nhưng theo ta thấy thực lực của người này cũng bình thường thôi. Lâm Phong, ngươi có muốn qua thử, xem ngươi có thể đối phó được với hắn không?
Tổ Long và Thôn Kim Thú vừa ngăn cản một đòn của Hành Thiên Sách đối với Lâm Phong, cho nên đã có phán đoán nhất định về thực lực của Hành Thiên Sách. Mặc dù Hành Thiên Sách thật sự có thực lực nhất định, nhưng không mạnh lắm.
Tuy tình trạng của Lâm Phong bây giờ còn chưa khôi phục lại mức tốt nhất, nhưng lấy năng lực của Lâm Phong để đối phó với Hành Thiên Sách, sẽ không quá khó.
Cho nên Tổ Long và Thôn Kim Thú căn bản không định ra tay nữa. Tổ Long nói thẳng với Lâm Phong, xem Lâm Phong có muốn ra tay không. Lâm Phong nghe ổ Long nóxong Ti, hoàn toàn không do dự mà gật đầu luôn.
Tuy Lâm Phong biết trạng thái của mình lúc này chưa phải tốt nhất, nhưng đối phó với một kẻ địch ở trạng thái tốt nhất như vậy cũng là một cơ hội tốt để mình có thể rèn luyện bản thân. Cuối cùng Lâm Phong trực tiếp từ dưới đất đứng lên, chuẩn bị đi đối phó với Hành Thiên Sách.
Hành Thiên Sách nhìn thấy Lâm Phong dám đứng ra đánh mình, hắn cũng đặc biệt hưng phấn. Bởi vì hắn phán đoán, tình trạng của hai người Tổ Long và Thôn Kim Thú chắc hẳn không tốt...
- Thế nào? Lẽ nào trong các ngươi chỉ có nhân loại ngươi có thể ra tay à? Xem ra mấy con thần thú kia bị thương không nhẹ đâu. Nhưng các ngươi yên tâm, chờ ta xử lý xong nhân loại này, sẽ qua cắn nuốt các ngươi, các ngươi cũng không cần lo lắng nữa.
Hành Thiên Sách có phán đoán sai lầm về chuyện xảy ra trước mắt. Hắn nhìn thấy Lâm Phong chủ động đứng ra, còn tưởng chỉ có Lâm Phong có thể ra tay. Dù sao trên thân Thôn Kim Thú và Tổ Long thật sự loang lổ máu. Chẳng qua hắn không biết, tuy Tổ Long và Thôn Kim Thú đúng là bị thương, nhưng thực lực của hai người bọn họ vẫn còn đó, đối phó với hắn sẽ hoàn toàn không có vấn đề gì, chỉ là không muốn ra tay mà thôi.
Một đòn này đột nhiên xuất hiện, Lâm Phong không mấy lo lắng, hắn còn chưa ra tay, Tổ Long và Thôn Kim Thú bên cạnh đã trợ giúp Lâm Phong chặn lại một đòn này, hơn nữa đặc biệt dễ dàng. Bởi vì lần này Hành Thiên Sách ra đòn chỉ mang tính thăm dò, cho nên hắn không hề dùng hết sức.
Bởi vì hắn làm việc vô cùng cẩn thận. Hắn biết rõ, cho dù kẻ địch bị thương nhưng nhất định không thể khinh thường. Có đôi khi kẻ địch bị thương trái lại càng đáng sợ hơn. Bởi vì giờ phút này, bọn họ sẽ càng thêm liều mạng, có đôi khi sẽ mang tâm trạng loại đập nồi dìm thuyền, đồng quy vu tận để chiến đấu với mình.