Hơn nữa, khi tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc nhìn thấy Lâm Phong cứu Tổ Long ra, hắn lại phóng ra uy lực của Vạn Độc Lực.
Tổ Long nhìn thấy những sương độc màu xanh cuồn cuộn, cũng nói ra lo lắng của mình cho Lâm Phong biết. Ban đầu, Tổ Long dự tính hắn có thể chống đỡ được độc tố này trong vòng mười phút, nhưng với tình hình bây giờ, hắn sợ rằng mình căn bản không chịu được.
Nói cách khác, bây giờ đám người Lâm Phong thậm chí còn không chống đỡ nổi mười phút.
Vậy bọn họ phải mau chóng đánh tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này bị thương nặng hoặc ít nhất là bị thương trong thời gian ngắn, chỉ có như vậy, bọn họ mới có thể bắt được hắn. Nhưng chuyện này đâu có dễ. Chờ đến khi thật sự bắt đầu ra tay, Lâm Phong cũng càng hiểu rõ hơn về thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc.
Hóa ra, lúc người này trước ra tay không dùng hết sức. Bây giờ, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này mới lấy ra tất cả thực lực của mình.
- Ta tưởng ngươi dẫn theo mấy tên này có thể mạnh tới mức nào, hóa ra cũng chỉ có vậy mà thôi. Nếu đã vậy, ta khuyên các ngươi lập tức giơ tay chịu trói đi, như vậy có lẽ ta có thể khiến các ngươi bớt chịu chút đau khổ.
- Nếu không, ta sẽ cắn nuốt các ngươi từng chút một, cho các ngươi đích thân cảm giác sự đau đớn khi linh hồn bị nhai dần.
Bây giờ, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc càng thêm yên tâm, dù sao thực lực của Lâm Phong bây giờ quả thật không phải là đối thủ của hắn.
Hơn nữa, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc còn chưa nâng thực lực của mình tới mức cao nhất. Nếu hắn lấy ra thực lực mạnh nhất của mình đối phó với Lâm Phong, có lẽ sẽ càng dễ hơn.
Cho nên tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc cảm giác bây giờ hắn đã nắm chắc phần thắng, dù sao thực lực đúng là chênh lệch hơi lớn.
...
Nhưng nếu Lâm Phong một lòng muốn chạy trốn, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc chưa chắc có thể giữ lại được.
Bây giờ, đám người Lâm Phong thật ra đã muốn trốn rồi. Dù sao bọn họ không thể đánh nữa, đánh tiếp chỉ sợ cũng không phải là đối thủ.
Cho đến lúc này còn muốn chạy cũng không kịp, chỉ có điều đám người Lâm Phong chạy trốn như thế, phiền phức sau này cũng rất lớn...
Bởi vì không ai có thể trị được tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, sợ rằng đến lúc đó hắn sẽ còn đi cắn nuốt những Tinh Linh kia.
- Bây giờ không phải là lúc cân nhắc những điều này, ngươi nên lo lắng cho chúng ta trước đã.
- Nếu chúng ta còn sống, còn có cơ hội giải quyết hắn, bằng không chúng ta đều chết, vậy càng không cần phải suy nghĩ xem ai có thể trị được hắn.
Mặc dù Lâm Phong hơi do dự, nhưng Thôn Kim Thú và đám người Tổ Long không do dự như vậy.
Bọn họ lập tức nhắc nhở Lâm Phong, bây giờ giữ được tính mạng mới là chuyện quan trọng nhất. Sau khi Lâm Phong nghe bọn họ nói xong, cũng quyết định chạy trốn.
Nhìn sương độc dâng lên phía trước, Lâm Phong cảm thấy kinh hồn bạt vía. Nhưng cũng may bây giờ có Tổ Long, khả năng kháng độc của Lâm Phong đã tăng lên.
Nhưng dù vậy, hắn vẫn không thể bảo đảm trăm phần trăm có thể miễn dịch với những độc tố này.
Cho nên bọn họ vẫn phải đối phó được tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này trong thời gian nhất định, nhưng đó không phải một chuyện dễ dàng. Dù sao thực lực của người này rất mạnh. Sau khi đại chiến mấy hiệp, Lâm Phong phát hiện, bọn họ sợ rằng không làm gì được người này.
Mà lúc này, Hắc Kỳ Lân và đám người Tổ Long đang khuyên Lâm Phong mau trốn đi, dù sao không thể đánh nữa, nếu tiếp tục đánh nữa, có lẽ đám người Lâm Phong thậm chí không có cả cơ hội chạy thoát thân. Nhưng Lâm Phong biết rất rõ, nếu hắn trốn đi lúc này, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc rất có thể sẽ quay đầu đi công kích những Tinh Linh kia.
Đến lúc đó, sẽ không có ai có thể cứu được những Tinh Linh kia. Tuy sự thật là vậy, nhưng vấn đề là Lâm Phong tiếp tục ở lại đây chống đỡ, cũng không phải là đối thủ của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc. Vậy đến lúc đó bọn họ sẽ chết chắc, lại càng không có ai có thể trị được hắn.
Cho nên, đám người Hắc Kỳ Lân cũng khuyên Lâm Phong mau chạy trốn trước, sau này lại nghĩ cách khác, xem có thể giải quyết được người này không.
Sau đó Lâm Phong bắt đầu liều mạng chạy trốn, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc không bỏ qua cho Lâm Phong, vẫn luôn đuổi theo phía sau.
- Xem ra người này thật sự rất hận chúng ta, không ngờ còn đuổi theo lâu như vậy.
- Các ngươi mau nghĩ cách đi, xem có cách nào có thể đối phó với người này không? Nếu để hắn đuổi theo như vậy, sớm muộn gì cũng sẽ bị hắn đuổi kịp mất.
Lâm Phong nhìn thấy tình hình này, cũng vô cùng căng thẳng, nhưng bây giờ hắn chẳng còn tâm tư nào suy nghĩ về mấy chuyện này.
Nhiệm vụ của hắn bây giờ là chạy thoát thân, cho nên Lâm Phong giao chuyện nghĩ cách cho đám người Hắc Kỳ Lân và Tổ Long.
Hắn bảo bọn họ mau nghĩ xem có có cách nào giải quyết tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này không.