- Ta vẫn không thể đánh tiếp với người này nữa. Ta đánh với hắn ở trong trận pháp này đúng là bị thiệt. Ta phải phải nghĩ cách xông ra mới được, bằng không hôm nay ta sẽ phải thật sự chết ở đây mất.
Cuộc chiến đấu này diễn ra được mười mấy hiệp, hai bên đều tách ra điều chỉnh lại trạng thái của mình.
Lâm Phong đang suy nghĩ xem nên lợi dụng trận pháp này thế nào để vây khốn tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc.
Tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc lại nghĩ phải chạy trốn, dù sao hắn đánh tiếp chắc chắn sẽ chịu thiệt.
Hơn nữa, hắn cũng nhìn thấy hơn nửa tộc nhân của mình đã bị tử thương. Tuy nhiên những điều đó không thể khiến hắn xúc động. Sống sót mới là chuyện quan trọng nhất đối với hắn.
Khi bắt đầu chiến đấu, có thể nói hai người Lâm Phong và tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc là cường giả gặp nhau. Thực lực của hai người đều làm cho đối phương phải giật mình.
Dù sao Lâm Phong không có khái niệm quá sâu về thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc rốt cuộc mạnh tới mức nào.
Thời gian trước, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc chưa từng bị ép đến hoàn cảnh này, cho nên hắn cũng không lấy ra tất cả thực lực của mình.
Tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc càng không biết về thực lực thật sự của Lâm Phong, cho nên khi hai vừa thể hiện ra thực lực thật sự của mình, đều làm đối phương kinh ngạc. Nhưng vào giờ phút này, Lâm Phong và tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc đều có lý do phải bắt được đối phương, cho nên trận chiến đấu này vẫn vô cùng nguy hiểm và đáng sợ.
Chờ đến sau khi tiến hành mười mấy hiệp, tâm trạng của hai bên lại một nữa thay đổi.
Lúc này, Lâm Phong biết mình phải dựa vào trận pháp này, nghĩ cách bắt tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc.
Tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này lại biết mình không thể tiếp tục đánh nữa, nếu không sẽ rất nguy hiểm. Cho nên lúc này hắn đã bắt đầu muốn chạy trốn. Một khi một người đã có ý định lùi bước, thực lực của hắn cũng sẽ suy giảm.
Mà vào giờ phút này, thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này đã bắt đầu suy giảm, bởi vậy, đòn tấn công của hắn cũng không còn lợi hại như trước.
Ngược lại, Lâm Phong tấn công càng lúc càng sắc bén, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc cũng dần dần rơi xuống hạ phong.
- Lâm Phong, ngươi đừng khinh người quá đáng, ngươi sẽ không cho rằng ta không thể làm gì được ngươi chứ? Nếu người dồn ta vào đường cùng, chúng ta sẽ cùng chết.
Khi tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc bị Lâm Phong áp chế, hắn hết sức tức giận, không ngờ được mình lại bị Lâm Phong dồn ép đến mức này.
Cho nên hắn đã ý thức được, nếu mình muốn trốn, sợ rằng sẽ không dễ dàng như vậy. Bởi vì Lâm Phong tấn công này quá mức sắc bén, khiến hắn căn bản không có cơ hội nào chạy trốn. Cứ như vậy, sợ rằng hắn chỉ có thể liều chết đánh một trận.
Nhưng bây giờ trạng thái của hắn đã suy giảm, cho dù hắn có liều chết đánh một trận, sợ rằng tình thế cũng không thể tốt như trước...
Sau một lần hắn công kích thất bại, Lâm Phong lợi dụng cơ hội đánh vào chỗ hiểm của hắn.
- Chính là bây giờ! Ngươi đi tìm chết cho ta!
Sơ hở chỉ xuất hiện trong chớp mắt, nhưng đủ để Lâm Phong đánh bại tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc.
Cũng may Lâm Phong thành công nắm được cơ hội này nếu hắn bỏ lỡ, sợ rằng không dễ chờ được cơ hội đó nữa.
Mà vào giờ phút này Lâm Phong có thể nắm bắt được cơ hội này cũng là nhờ vào kinh nghiệm chiến đấu vô cùng phong phú.
Lâm Phong công kích mạnh mẽ, đánh vào chỗ hiểm của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, làm cho tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc liên tục lùi lại mấy chục mét.
Nếu không phải bị đại trận này hạn chế, chỉ sợ hắn sẽ còn lùi tiếp.
Đương nhiên, tình huống chưa phải là nguy hiểm nhất đối với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, bởi vì điều nguy hiểm nhất còn ở phía sau, dù sao lúc này mới chỉ là lần thứ nhất.
Sau khi Lâm Phong nắm bắt được sở hở của hắn, lại tiếp tục đánh đuổi, khiến hắn càng lộ ra sơ hở lớn hơn.
Nếu chỉ xét từ thực lực tăng lên, thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc thật ra không kém hơn Lâm Phong sai, thậm chí có thể còn mạnh hơn Lâm Phong.
Nhưng có một vấn đề đã khiến tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc không có cách nào hoàn toàn phát huy ra hết thực lực của mình. Đó là hắn trước sau vẫn lo được lo mất, không có cách nào phát huy ra bản lĩnh thật sự của mình.
Nhưng Lâm Phong lại khác. Một khi Lâm Phong tiến vào cuộc chiến đấu này, mục tiêu của hắn rất rõ ràng là phải giải quyết được kẻ địch, như vậy hắn mới có khả năng bảo vệ được mình và những người bên cạnh mình.
Cho nên trong cuộc chiến này, Lâm Phong có thể nhạy bén tìm được cơ hội, đồng thời nắm lấy cơ hội đánh cho đối thủ bị thương nặng. Đây là điều tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc không có cách nào làm được.
Nếu hắn có thể làm được điểm này, Lâm Phong sợ rằng rất khó làm gì được hắn.