- Nếu ta đánh thắng ngươi, vậy ngươi ký kết khế ước với ta. Nếu ta không phải là đối thủ của ngươi, ta mặc cho ngươi xử lý, thế nào?
Lúc này, tâm trạng của Lâm Phong khá bình thản. Bản thân Lâm Phong đã chuẩn bị tâm lý sẽ đánh với Thuận Thiên Thú một trận.
Bây giờ nhìn thấy phản ứng của Thuận Thiên Thú, Lâm Phong đúng là phải đánh với hắn một trận, cho nên Lâm Phong rất thản nhiên đưa ra điều kiện đánh cược.
Nhìn Thuận Thiên Thú trước mắt này, trong lòng Lâm Phong cao hứng không sao tả xiết. Dù bây giờ Lâm Phong muốn nhìn thấy tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc nhất, nhưng nếu là một thần thú cũng rất tuyệt. Dù sao bây giờ Lâm Phong thiếu nhất là thần thú.
Nếu có đủ thần thú cho Lâm Phong ký khế ước, như vậy thực lực của Lâm Phong có thể không ngừng nâng cao, hơn nữa biên độ nâng cao càng về sau càng lớn.
Cho nên điều này làm Lâm Phong vô cùng hưng phấn, chỉ có điều thần thú này cũng suy nghĩ như các thần thú khác.
Hắn căn bản không thể dễ dàng ký kết khế ước với Lâm Phong, bởi vì đối với những thần thú này, bọn họ không ký kết khế ước với bất kỳ kẻ nào mới thật sự là tự do tự tại.
Một khi ký kết khế ước, bọn họ có khả năng sẽ đánh mất tự do, cho nên bọn họ tất nhiên không muốn ký kết khế ước.
Nhưng đối với Lâm Phong, nếu hắn đã phát hiện ra thần thú này, vậy khẳng định không thể bỏ qua, sẽ nghĩ mọi cách ký khế ước với thần thú này.
Còn nữa, Lâm Phong chưa từng nghĩ tới chuyện sẽ nô dịch bọn họ, chỉ có điều nếu quả thật muốn ký kết khế ước với những thần thú này, có lẽ hắn cuối cùng vẫn phải chứng thực thực lực của mình. Nếu thực lực của hắn đủ mạnh, phần lớn những thần thú này đều có thói quen sùng bái cường giả, cho nên vẫn có thể ký kết khế ước.
Thuận Thiên Thú không ngoại lệ, Lâm Phong cũng đưa ra điều kiện đánh cược.
Chỉ cần mình có thể đánh thắng được Thuận Thiên Thú, hắn sẽ ký kết khế ước với mình.
- Xem ra thực lực của ngươi không tệ. Ngươi là một nhân loại ở bên ngoài, ngươi có thể đi đến đây quả thật không dễ dàng gì. Nhưng ngươi tưởng ngươi là đối thủ của ta sao? Nếu bây giờ ngươi tự tin như vậy, ta sẽ nhận lời. Đến lúc đó ta đánh thắng ngươi, hy vọng ngươi đừng giở trò xấu.
Khi Thuận Thiên Thú nghe Lâm Phong muốn đánh hắn một trận, hắn cũng rất bất ngờ.
Bởi vì hắn nghĩ, cho dù Lâm Phong có thể đi đến đây, chứng tỏ thực lực của Lâm Phong quả thật không tệ, nhưng tuyệt đối không thể là đối thủ của mình được.
Dù sao Thuận Thiên Thú làm một thần thú, vẫn biết thực lực của mình mạnh tới mức nào.
Nhưng vấn đề là hắn chưa từng đi ra ngoài, cho nên căn bản không biết thế giới bên ngoài thế nào.
Hắn càng không rõ về thực lực của Lâm Phong, Lâm Phong thấy Thuận Thiên Thú đáp ứng, trong lòng rất vui mừng.
Dù sao Lâm Phong chỉ sợ Thuận Thiên Thú không đáp ứng, nếu chẳng may hắn quay đầu chạy luôn, Lâm Phong chưa chắc đã dám đuổi theo.
Dù sao ở bên trong này quá nguy hiểm, nếu hắn lỗ mãng đuổi theo như vậy, có lẽ sẽ xảy ra vấn đề lớn.
- Được, nếu ngươi đã đáp ứng, nếu đến lúc đó ngươi chẳng may bị thua ngươi cũng đừng ăn vạ đấy. Nếu không, ngươi sẽ bôi nhọ danh tiếng của Thuận Thiên Thú.
Lâm Phong dĩ nhiên sẽ không cho rằng mình có thể thua, cho dù thực lực của Thuận Thiên Thú có mạnh hơn nữa, Lâm Phong cảm thấy hắn vẫn không thể là đối thủ của mình được.
Dù sao thực lực của Thuận Thiên Thú còn chưa mạnh mẽ đến mức làm Lâm Phong vừa nhìn đã sợ. Hơn nữa, bây giờ Lâm Phong thật ra lo lắng đến lúc đó hắn sẽ chơi xấu hơn.
Dù sao Thuận Thiên Thú khẳng định quen thuộc hoàn cảnh trong này hơn. Nếu chẳng may đến lúc đó hắn bỏ chạy. Kia Lâm Phong sẽ không có cách nào bắt được hắn. Lâm Phong chỉ có thể hy vọng người này sẽ không chơi xấu.
Vào giờ phút này, Lâm Phong rất cao hứng. Tuy hắn không tìm được tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, nhưng gặp được Thuận Thiên Thú cũng không tệ.
Dù sao Thuận Thiên Thú là một thần thú, hơn nữa còn có thực lực không tệ trong các thần thú. Nếu hắn quả thật có thể ký khế ước với Thuận Thiên Thú, vậy đúng là một chuyện tuyệt vời.
Chỉ có điều Lâm Phong là người từ bên ngoài khiến Thuận Thiên Thú tỏ ra thù địch với Lâm Phong, đồng thời cũng rất đề phòng Lâm Phong.
Cho nên Lâm Phong muốn hắn vừa gặp đã cam tâm tình nguyện ký kết khế ước với mình là chuyện không thể xảy ra, sợ rằng cuối cùng vẫn phải dùng vũ lực tới giải quyết.
Cho nên Lâm Phong chủ động đưa ra đề nghị đánh cược, muốn đánh với hắn một trận, hy vọng Thuận Thiên Thú có thể giao đấu với mình một trận, đến lúc đó, bên thua khẳng định phải tuân theo giao hẹn.
Lâm Phong dĩ nhiên hy vọng sau khi Thuận Thiên Thú thua, có thể ký kết khế ước với mình.
Thuận Thiên Thú nghe được Lâm Phong đề nghị khiêu chiến, hắn đã rất bất ngờ. Bởi vì Thuận Thiên Thú cũng rất tự tin vào thực lực của mình, cho nên hắn không nghĩ mình sẽ xảy ra vấn đề gì, vì vậy hắn lập tức đáp ứng.