Nếu lúc này Lâm Phong chống lại tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc chưa chắc có cơ hội chạy trốn.
Có lẽ sau khi hắn đánh với Lâm Phong, sẽ là một kết cục hẳn phải chết. Tuy Lâm Phong nghĩ như vậy nhưng Thuận Thiên Thú lại đột nhiên đứng ra nói muốn đối phó với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, điều này vẫn khiến Lâm Phong rất bất ngờ.
Bởi vì hắn vốn định bảo hai người Thuận Thiên Thú và Thôn Kim Thú đi giải quyết những Thôn Phệ Ma Tộc bình thường là được rồi.
Hơn nữa, hắn có thể lợi dụng cơ hội này tới rèn luyện mức độ phối hợp ăn ý của hai người.
Nhưng hắn chưa từng nghĩ tới sẽ bảo Thuận Thiên Thú đối phó với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này. Dù sao thực lực của hai người vẫn có sự chênh lệch.
Tuy mức độ chênh lệch có lẽ không lớn lắm nhưng vẫn có, như vậy sẽ vẫn có chút nguy hiểm. Hắn không ngờ Thuận Thiên Thú vẫn rất kiên trì.
- Được rồi, nếu ngươi có thể kiên trì cho rằng mình đối phó với hắn không có vấn đề gì, vậy ngươi tới đối phó với người này đi. Chúng ta giải quyết những kẻ địch khác xong, sẽ ở bên cạnh trông giúp ngươi.
- Nếu chẳng may có vấn đề gì, đến lúc đó chúng ta cũng có thể kịp thời giúp ngươi.
Lâm Phong suy nghĩ một lát, cuối cùng vẫn đáp ứng. Bởi vì hắn cảm thấy, cho dù Thuận Thiên Thú không phải là đối thủ của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, nhưng Lâm Phong và Thôn Kim Thú nhanh chóng giải quyết những Thôn Phệ Ma Tộc khác, đến lúc đó lại cùng nhau đối phó với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc cũng không thành vấn đề, như vậy cũng có thể bảo đảm an toàn cho Thuận Thiên Thú.
Hơn nữa, Lâm Phong suy nghĩ thấy chuyện để Thuận Thiên Thú chiến đấu với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc còn có một lợi ích nữa.
Đó là để Thuận Thiên Thú làm quen với cường độ chiến đấu cao này trước, đồng thời cũng có thể khiến hắn rèn luyện kỹ năng chiến đấu của mình nhanh hơn.
Đây đúng là một cơ hội vô cùng hiếm có. Thậm chí Lâm Phong còn muốn bảo phân thân của mình đi theo Thuận Thiên Thú cùng đối phó với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này.
Dù sao cơ hội tốt như vậy, hắn không thể bỏ qua. Nhưng cuối cùng, Lâm Phong không thực hiện ý định này.
Bởi vì Lâm Phong cảm thấy, nếu Thuận Thiên Thú muốn một mình đối phó với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc, vậy hãy để cho hắn đến đánh đi.
- Các ngươi cứ yên tâm đi. Ta đối phó với tên này không khó lắm, dù sao người này cũng không khó đối phó như vậy.
- Lão già, bây giờ ta chính là đối thủ của ngươi, lại xem ngươi có thể bắt ta không.
Trong lúc Lâm Phong và Thuận Thiên Thú còn có Thôn Kim Thú đang thương lượng về chuyện này, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc vẫn còn đứng ở phía đối diện. Lúc này, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc nhíu mày, hắn thật sự không ngờ được Lâm Phong lại không tôn trọng hắn như vậy.
Dù sao hắn còn tưởng mình và Lâm Phong xem như đối thủ ngang hàng, nhưng không ngờ đám người Lâm Phong lại thảo luận xem ai qua đối phó với mình.
Không ngờ bọn họ xem mình làm đá mài đao, điều này thực sự khiến hắn rất tức giận.
Ban đầu, Lâm Phong không tán thành ý định của Thuận Thiên Thú muốn một mình đối phó với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc. Bởi vì Lâm Phong biết rất rõ thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc rất mạnh, nếu Thuận Thiên Thú qua một mình đối phó với hắn, rất có khả năng sẽ xảy ra vấn đề.
Nhưng Thuận Thiên Thú quả thật rất kiên trì. Hắn cảm thấy với thực lực của mình, muốn đối phó với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc sẽ không có vấn đề gì.
Cho dù mình không phải là đối thủ của đối phương, tối thiểu vẫn có thể bảo đảm an toàn cho mình được. Sau khi Lâm Phong cân nhắc một lúc, mới quyết định đồng ý cho Thuận Thiên Thú làm như thế.
Dù sao đây là một cơ hội hiếm có, có thể để cho Thuận Thiên Thú rèn luyện kỹ năng chiến đấu của mình.
Đồng thời cũng có thể làm hắn quen thuộc với tiết tấu chiến đấu bên ngoài. Dù sao cuộc chiến đấu bên ngoài khác hẳn với những cuộc đấu mà Thuận Thiên Thú từng tiếp xúc trước đó.
Đây thật sự là một cơ hội tốt. Chỉ có điều tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc rất tức giận. Hắn không ngờ Lâm Phong khinh thường hắn tới mức bắt đầu thảo luận xem ai qua đối phó với mình.
Hơn nữa, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc chưa từng gặp Thuận Thiên Thú, cho nên trong lòng hắn vẫn hơi lo lắng, nhưng phần nhiều vẫn là phẫn nộ.
- Tên miệng còn hôi sữa kia, ta không biết Lâm Phong tới đâu lừa gạt ngươi đến đây, bây giờ ta sẽ cho ngươi thấy thế nào là khủng khiếp.
Tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc nhìn qua Thuận Thiên Thú, căn bản đã có thể đoán được Thuận Thiên Thú chắc hẳn cũng là một thần thú.
Chỉ có điều không biết Lâm Phong kiếm được ở đâu ra? Nhưng bất kể thế nào, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc cảm thấy mình tới đối phó với thần thú này, chắc hẳn không có vấn đề gì.