Mặc dù bọn họ bị Lâm Phong và đám người Tổ Long giải quyết một phần, nhưng số lượng còn lại vẫn đáng kể. Chỉ có điều bây giờ cao thủ trong bọn họ đã tổn thất gần hết, không thể uy hiếp đám người Lâm Phong.
Lại thêm Lâm Phong và đám người Tổ Long đã giết chết không ít Thôn Phệ Ma Tộc bình thường, cho nên bọn họ chỉ con lại ít như vậy.
Tổ Long muốn giải quyết tất cả bọn họ, dù sao giữ lại một ít Thôn Phệ Ma Tộc tuyệt đối là tai họa.
Nhưng Lâm Phong không nghĩ như vậy, bởi vì hắn cảm thấy trên thân Thôn Phệ Ma Tộc có quá nhiều bí ẩn. Nếu quả thật có thể bắt được một ít Thôn Phệ Ma Tộc, nghĩ cách làm rõ bí ẩn này cũng không tệ.
Nếu là trước đây, Lâm Phong chắc chắn sẽ không nghĩ như vậy.
Dù sao khi đó, thực lực của bọn họ và Thôn Phệ Ma Tộc khá gần nhau.
Nhưng bây giờ lại khác, thực lực của hai bên đã xuất hiện sự chênh lệch cực lớn, cho nên Lâm Phong không lo lắng sẽ xảy ra vấn đề gì.
Cho nên hắn mới có ý nghĩ như vậy. Tổ Long nghe xong cũng bắt đầu nương tay, không giết sạch những Thôn Phệ Ma Tộc bình thường.
Cùng lúc đó, cuộc chiến giữa Thuận Thiên Thú và tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc cũng bắt đầu ác liệt.
- Sao ta cảm giác tình trạng của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc không đúng. Các ngươi xem, bây giờ hắn đã bắt đầu rơi xuống hạ phong. Hắn sẽ không đến mức không phải đối thủ của Thuận Thiên Thú chứ? Cho dù thực lực của Thuận Thiên Thú có mạnh, chắc hẳn cũng không đến mức này.
Cuộc chiến đấu giữa Thuận Thiên Thú và tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc lúc này khiến đám người Hắc Kỳ Lân và Tổ Long thấy bất ngờ.
Bởi vì theo tình hình bình thường, cho dù Thuận Thiên Thú có mạnh, cũng tuyệt đối không thể dễ dàng đối phó được với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc.
Hơn nữa, bọn họ thấy tình trạng của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc vừa rồi không có vấn đề gì, nhưng tình hình bây giờ lại có chuyển biến bất ngờ.
Tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này tự nhiên bị Thuận Thiên Thú đánh ép. Điều này làm Hắc Kỳ Lân thấy hơi bất ngờ. Sau khi Hắc Kỳ Lân nhắc nhở, đám người Tổ Long và Thôn Kim Thú cũng lần lượt nhìn lại.
Mà lúc này chỉ có Lâm Phong vẫn luôn quan sát cuộc chiến của hai người bọn họ.
Lâm Phong thật ra đã sớm nhận ra tình hình này, chỉ có điều Lâm Phong có thể hiểu rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
- Vừa rồi, có lẽ các ngươi không chú ý. Thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc bây giờ đã kém hơn trước.
- Chắc hắn đã phải trả giá đắt ở trong thủy vực, nếu không hắn đâu thể ra ngoài dễ như vậy được.
Khi Lâm Phong phát hiện ra tình hình này, trong lòng càng thêm yên tâm. Dù sao thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc bây giờ không bằng trước, vậy Thuận Thiên Thú khẳng định sẽ an toàn hơn. Hơn nữa, Lâm Phong cũng cân nhắc được đại khái tình huống thế nào.
Lâm Phong chỉ có thể nghĩ tới một khả năng duy nhất như hắn vừa nói, hơn nữa hắn cảm thấy khả năng này còn rất cao.
Dưới tình hình bình thường, nếu thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc không có vấn đề gì, Thuận Thiên Thú rất khó đối phó được với hắn.
Thậm chí Thuận Thiên Thú còn có thể gặp nguy hiểm. Nhưng tất cả mọi người không ngờ được là sau khi hai người chiến đấu, bọn họ lại thấy tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc bị Thuận Thiên Thú hoàn toàn ngăn chặn. Hắc Kỳ Lân và Tổ Long rất bất ngờ khi nhìn thấy tình cảnh này.
Lâm Phong lại không hề cảm thấy bất ngờ, bởi vì Lâm Phong vẫn luôn quan tâm tới cuộc chiến giữa hai người bọn họ. Sau khi bọn họ chiến đấu không lâu, Lâm Phong đã nhìn ra vấn đề này. Bởi vì hắn giao đấu với tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc nhiều nhất, cho nên hắn hiểu rất rõ về thực lực của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc.
Nhưng thông qua thực lực phát huy ra, Lâm Phong phát hiện tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc này chắc hẳn có vấn đề. Sau đó Lâm Phong suy nghĩ một lát, cảm thấy có một khả năng duy nhất là hắn đã phải trả cái giá nhất định để ra khỏi thủy vực kia. Điều này sẽ dẫn tới thực lực của hắn giảm xuống.
Ngoài ra, Lâm Phong không nghĩ ra lời giải thích nào hợp lý hơn.
Bây giờ, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc bị Thuận Thiên Thú hoàn toàn đánh ép, tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc cũng biết mình sắp xảy ra vấn đề.
- Mình không thể đánh nữa, đánh tiếp, mình không phải là đối thủ của người này. Thật đáng chết, trước đây còn không bằng ở luôn bên trong.
Lúc này, tình hình của tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc rất nguy hiểm. Dù sao mình thậm chí còn không đánh lại một thần thú của Lâm Phong.
Bên ngoài còn có Lâm Phong và rất nhiều thần thú của hắn bao vây chờ bắt mình. Cứ tiếp tục như vậy, sợ rằng chờ đợi hắn chỉ có một kết quả sẽ chết.
Cho nên tộc trưởng Thôn Phệ Ma Tộc không muốn đánh tiếp với Thuận Thiên Thú nữa mà muốn chạy trốn. Nhưng hắn đã chạy trốn nhiều lần, lần này Lâm Phong tất nhiên không thể để cho hắn chạy trốn được nữa.