- Ta không tin mấy thứ kia có thể mang đến rắc rối cho Tổ Long. Cho dù nó có thể hạn chế thực lực của Tổ Long, nhưng không đến mức khiến Tổ Long bị thua, cho nên ta vẫn ủng hộ Tổ Long.
- Nếu Tổ Long thắng, ta có thể làm nha hoàn hầu hạ ngươi một tháng, nếu Tổ Long thắng, vậy ngươi phải hầu hạ ta một tháng, thế nào?
Sau khi nghe Lâm Phong nói xong, Hắc Kỳ Lân vẫn cho rằng Tổ Long nhất định có thể thắng, cho nên bắt đầu đánh cược với Lâm Phong.
Lâm Phong nghe Hắc Kỳ Lân đánh cược như vậy, lập tức nhận lời không hề do dự. Bởi vì Lâm Phong cảm thấy phán đoán của mình chắc chắn không sai được.
Nếu đến lúc đó Tổ Long thật sự thắng, Lâm Phong cảm thấy hầu hạ Hắc Kỳ Lân một tháng cũng không sao.
Nếu Tổ Long bị thua, Lâm Phong có thể thoải mái rồi. Cho nên Lâm Phong mới nhận lời dễ dàng như vậy.
Lúc này, trong lòng Hắc Kỳ Lân rất vui mừng, chờ Tổ Long đánh bại Thuận Thiên Thú. Nhưng hai người bọn họ vẫn chiến đấu rất hăng hái.
Bởi vì năng lực chiến đấu giữa hai bên vẫn ngang nhau. Lúc này, bất kể là Lâm Phong hay Hắc Kỳ Lân đều rất căng thẳng.
Bọn họ đều sợ mình sẽ thua cược. Thôn Kim Thú ở bên cạnh bọn họ chỉ mải xem náo nhiệt.
- Các ngươi nói xem, cùng là thần thú, vì sao thực lực của người ta có thể mạnh như vậy, chúng ta lại kém hơn người ta nhiều như vậy chứ. Ôi, đúng là thần thú so với thần thú khiến thần thú tức chết mà.
Lúc này, Thôn Kim Thú khá xúc động. Tổ Long và Thuận Thiên Thú bây giờ biểu hiện ra thực lực quá mạnh mẽ. Đừng nói là những thần thú bọn họ, ngay cả Lâm Phong nhìn thấy cũng xúc động. Lúc này, Lâm Phong cũng cảm thấy mình may mắn.
Hai người bọn họ có thực lực mạnh như vậy, bây giờ đều là đồng bọn của mình, đây thật sự là một chuyện vô cùng may mắn. Nếu kẻ địch có thực lực mạnh như vậy, thật sự xui xẻo.
Nhưng Lâm Phong thật ra còn quên mất một việc, đó là hai người Tổ Long và Thuận Thiên Thú đều từng thua dưới tay của Lâm Phong.
Nhìn hai người Tổ Long và Thuận Thiên Thú cách đó không xa đánh ngang tay, Hắc Kỳ Lân và Lâm Phong thậm chí bắt đầu đánh cược. Bởi vì Hắc Kỳ Lân cảm thấy Tổ Long nhất định có thể đánh thắng được Thuận Thiên Thú, cho nên hắn ủng hộ Tổ Long.
Lâm Phong lại ủng hộ Thuận Thiên Thú, cảm thấy Thuận Thiên Thú nhất định có thể thắng. Lúc này, bất kể là Tổ Long hay Thuận Thiên Thú thắng đều là chuyện tốt đối với Lâm Phong, bởi vì hai người bọn họ có thực lực mạnh cũng có nghĩa là thực lực của Lâm Phong sẽ mạnh hơn. Bây giờ chỉ xem rốt cuộc là ai trong hai người bọn họ mạnh hơn thôi.
Mặc dù bây giờ Thuận Thiên Thú và Tổ Long đánh nhau khó phân thắng bại, nhưng hai người đều chưa lấy ra thực lực thật sự của mình.
Dù sao mọi người đều là bằng hữu, không nhất thiết phải đánh sống đánh chết, cũng không cần phải thật sự lấy ra thực lực mạnh nhất của mình. Nhưng đó là dưới tiền đề khi một trong hai người rơi xuống hạ phong, vẫn có thể điều chỉnh tốt tâm trạng. Nếu không, sợ rằng bọn họ sẽ bắt đầu lấy ra thực lực thật sự của mình.
Sau khi đánh một lúc, tình hình bên phía Tổ Long bắt đầu không ổn, dần dần bị Thuận Thiên Thú áp chế.
Ban đầu, Tổ Long còn tốt, nhưng càng về sau tâm trạng của Tổ Long càng tệ, hắn thật không ngờ mình có thể bị Thuận Thiên Thú áp chế.
- Có chuyện gì vậy? Sao Tổ Long lại bị Thuận Thiên Thú áp chế? Chẳng lẽ thực lực của hắn không mạnh bằng Thuận Thiên Thú à? Sẽ không đến mức đó chứ? Sao ta cảm giác Thuận Thiên Thú không mạnh như vậy? Sao Tổ Long càng đánh càng bó tay bó chân?
Hắc Kỳ Lân và Lâm Phong nhìn thấy kết quả này, cả hai có biểu hiện hoàn toàn khác nhau. Lâm Phong vô cùng yên tâm.
Dù sao xem tình hình này, nếu Tổ Long không liều mạng, chỉ sợ hắn thật sự không phải là đối thủ của Thuận Thiên Thú. Nhưng Hắc Kỳ Lân lại sốt ruột.
Nếu Tổ Long thua thật, nàng sẽ phải làm nha hoàn hầu hạ Lâm Phong một tháng, đây chính là chuyện nàng đòi đặt cược.
Lúc trước, Lâm Phong bảo Hắc Kỳ Lân rót cho mình cốc nước, Hắc Kỳ Lân còn lười đi, nếu nàng chẳng may phải làm nha hoàn hầu hạ Lâm Phong một tháng, vậy Lâm Phong còn không cố gắng sai khiến nàng mệt chết à?
Cho nên lúc này Hắc Kỳ Lân cũng sốt ruột, dứt khoát kêu lên.
- Ta nói này, Tổ Long ngươi cố gắng lên đi, tuyệt đối đừng để thua, mau lấy thực lực thật sự của ngươi ra đi. Ta và Lâm Phong đã đánh cược rồi. nếu chẳng may ngươi bị thua, ta phải hầu hạ Lâm Phong một tháng đấy. Ta cho ngươi biết, nếu ngươi đánh thua, từ nay về sau hai chúng ta không yên đâu.
Lúc này, Hắc Kỳ Lân thật sự sốt ruột, dù sao dựa theo tình hình này đánh tiếp, Tổ Long sẽ phải thua chắc rồi. Cho nên nàng vội vàng hô lên một tiếng, bảo Tổ Long lấy ra thực lực thật sự của mình. Thật ra Tổ Long vốn đã sắp nhận thua, dù sao đánh hắn đến bây giờ rõ ràng đều bị Thuận Thiên Thú ngăn chặn.