Do Thạch Sơn Mãng Xà không kịp xoay sở, bị kéo qua một bên, thẹn quá thành giận, dự định quay đầu cắn đầu Lâm Phong, mà không phải dùng xoắn giết chậm rãi chơi đùa với hắn.
Nhân loại yếu đuối như thế, cũng dám ở trong địa bàn của ta năm lần bảy lượt đánh ta? Có biết vừa rồi đại gia ta chỉ là tâm tình tốt, đang chơi đùa hay không? Thật cho rằng ngươi có thể đấu thắng linh thú?
Nhưng không đợi nó cắn xuống, đột nhiên Vô Thường bộc phát ra khí tràng kinh khủng. Một sát na kia, trong động u ám biến sắc, ánh sáng đen trắng thay thế liên tục.
Hỗn Độn Yêu Huyết ở dưới Lâm Phong phí hết tâm tư hướng dẫn, rốt cuộc bị Vô Thường thành công dung nạp, Vô Thường chậm rãi đứng dậy, mở ra cặp mắt của mình.
Hai đồng tử một trắng một đen, tựa như da lông trên người nó, nhưng lúc này lại có một loại uy áp không cách nào nói rõ, làm Thạch Sơn Mãng Xà không dám hành động thiếu suy nghĩ.
Vô Thường mới vừa hoàn thành tiến hóa, đã có thể dựa vào khí thế ngăn chặn linh thú Bạch Ngân ngũ giai!
Lâm Phong từ trong uy hiếp tử vong thở ra một hơi, bỗng nhiên hô to:
- Vô Thường, công kích phía sau đầu lâu của nó.
Nghe được thanh âm quen thuộc của Lâm Phong, Vô Thường hóa thành một đạo ám quang bắn thẳng đến, lúc này Lâm Phong mới phát hiện, hình thể của Vô Thường đã lớn hơn một vòng, từ hình thể giống như chó con, biến thành cao cỡ nửa người.
Đối mặt Vô Thường nhào tới, phản ứng đầu tiên của Thạch Sơn Mãng Xà là trực tiếp quăng Lâm Phong qua một bên, sau đó nhanh chóng bỏ chạy, không có dự định ở chỗ này giao chiến với Vô Thường.
Lâm Phong còn chưa kịp chỉ huy Vô Thường, đã thấy Vô Thường khẽ huy động lợi trảo, chém ra một đạo hắc mang, trực tiếp bắn về phía vị trí trái tim của Thạch Sơn Mãng Xà.
Mặc dù chỉ là một đạo hắc mang thoạt nhìn đơn bạc, lại dễ dàng cắt ra vỏ ngoài của Thạch Sơn Mãng Xà, sau đó chém vào trong huyết nhục.
Tuy không có miểu sát Thạch Sơn Mãng Xà, nhưng nó cũng thống khổ lăn lộn dưới đất, đã mất đi hơn phân nửa sức chiến đấu.
Vô Thường thừa thắng xông lên, sau đó nhào tới xé rách vài cái, vết thương mở rộng, lại một đạo hắc mang chém ra. Trong nháy mắt kế tiếp, cự mãng đã không còn khí tức.
Lúc này Lâm Phong mới thở phào nhẹ nhõm, chờ giây lát, phát hiện Thạch Sơn Mãng Xà đã bất động, mới nhanh chóng đi tới kiểm tra trạng thái của Vô Thường.
Chủng tộc: Hỗn Độn Thiên Lang
Thuộc tính: Hỗn Độn (Quang + Ám)
Tư chất: ???
Phẩm cấp: Bạch Ngân nhất giai
Tập tính sinh hoạt: Không biết, hư hư thực thực là linh thú huyết thống mới tinh.
Tin tức đặc thù: sau khi hoàn thành tiến hóa, lực lượng Hỗn Độn Yêu Huyết trong cơ thể không có bị hấp thu hoàn toàn, mà lâm vào ngủ say. Sau này có thể thông qua linh tài cùng ngoại giới kích thích sử dụng Hỗn Độn Yêu Huyết ngủ say, để nó thức tỉnh lần nữa.
Nội tâm Lâm Phong hiểu rõ, không hổ là Hỗn Độn Yêu Huyết, thứ mạnh mẽ như thế không có khả năng bị hấp thu sạch sẽ.
Bất quá cũng tốt, sau này tìm linh tài cao cấp hơn, có thể hấp thu Hỗn Độn Yêu Huyết càng triệt để. Lần này dùng Âm Dương Quả cấp A vẫn còn quá thấp.
Hơn nữa, đây chính là linh thú huyết thống hoàn toàn mới mình bồi dưỡng ra được, ngay cả Thông Thiên Thần Giám cũng không biết quá nhiều tin tức.
Lâm Phong muốn ôm Vô Thường, lại phát hiện hình thể của Vô Thường bây giờ đã không thể tùy tiện ôm, thuận tay xoa đầu nó:
- Vô Thường, ngươi tiến hóa liền biến lớn như vậy…
Sau khi tiến hóa, biến thành Bạch Ngân nhất giai, mà sức chiến đấu thực tế không thể đo lường, chí ít Thạch Sơn Mãng Xà thực lực Bạch Ngân ngũ giai không có sức đánh trả chút nào.
Tuy bây giờ Vô Thường vẫn trắng đen xen kẽ, nhưng nhìn uy vũ hơn rất nhiều, đứng thẳng ở trên mặt đất tản ra một loại cảm giác không giận tự uy.
- Đi, chúng ta về nhà đi.
Lâm Phong hoàn toàn mặc kệ thi thể mãng xà, mang theo Vô Thường trở về, trên đường xuống núi, đâm đầu đi tới mấy người, ngoại trừ một nữ nhân tuổi còn trẻ, thì đều là trung niên nam tính, hơn nữa mang linh thú của mình.
So sánh với Lâm Phong lúc tới thần sắc cẩn thận, đám người bọn họ càng giống như tới dạo chơi ngoại thành.
Giương mắt đảo qua, linh thú đi theo tựa hồ đều là Bạch Ngân tứ giai, ngũ giai, còn có một con non Thanh Đồng nhị giai.
Lâm Phong chỉ nghe một vị trưởng giả trong đó nói:
- Sơ Tuyết, ngươi thức tỉnh Ngự Thú Sư, ngày hôm nay đúng lúc nhận được tin tức, Thạch Sơn Mãng Xà kia về tổ, chúng ta đi qua giết nó lấy mật rắn, ngươi có thể ở bên cạnh nhìn Ngự Thú Sư chiến đấu như thế nào.
- Gia hỏa kia đã đến Bạch Ngân ngũ giai, sắp đột phá đến Bạch Ngân lục giai, chúng ta vẫn phải cẩn thận một chút, đừng lật xe, làm cho Sơ Tuyết chế giễu sẽ không tốt.
Sơ Tuyết? Lâm Phong còn chưa kịp phản ứng, chỉ nghe nữ nhân trẻ tuổi kia chủ động chào hỏi mình:
- Lâm Phong, là ngươi sao? Tại sao ngươi lại ở chỗ này?