Tuy Khôn Mãng tiên nhân đã xác định phải tìm người giúp mình đối phó với đám người Lâm Phong, nhưng hắn lập tức phải đối mặt với một vấn đề, đó là ai có thể ra tay giúp hắn đây?
Nếu tìm người có quan hệ tốt với hắn để nhờ, bọn họ lại đều cách xa đây.
Chờ đến khi đối phương chạy tới, sợ rằng đám người Lâm Phong không biết đã đi đâu rồi, cho nên bọn họ khẳng định không kịp tới. Bởi vậy, hắn chỉ có thể tìm kiếm người ở gần đây.
Nhưng nếu tìm người ở gần đây, hắn lại không nắm chắc. Dù sao hắn không bảo đảm người có thực lực tương đương với hắn ở gần đây có thể giúp đỡ mình.
Thậm chí hắn còn không biết đối phương là bạn hay địch. Nhưng bất kể nói thế nào, hắn nhất định phải thử qua. Cuối cùng, hắn lựa chọn một người có khả năng ra tay giúp hắn, người này chính là Vô Vọng Chủ.
- Chỉ mong Vô Vọng Chủ này thức thời, nếu hắn có thể ra tay, mình sẽ cho hắn thêm vài món đồ đáng giá. Nếu hắn không thức thời, vậy chờ sau này sẽ giải quyết hắn.
Khôn Mãng tiên nhân rất tin tưởng vào thực lực của Vô Vọng Chủ này, bởi vì hắn biết rõ phương mạnh tới mức nào. Chỉ có điều hắn không biết đối phương có thể ra tay giúp mình không, nếu hắn đáp ứng còn tốt. Nếu đối phương không đáp ứng, Khôn Mãng tiên nhân sẽ trực tiếp vạch ranh giới với hắn.
Nhưng Khôn Mãng tiên nhân không biết đối phương rốt cuộc có thể giúp mình hay không. Hắn chỉ có thể đi trước thử tiếp xúc với đối phương xem thử.
Sau đó, Khôn Mãng tiên nhân đi tới chỗ của Vô Vọng Chủ gần đó. Nhưng Khôn Mãng tiên nhân còn chưa tới gần, Vô Vọng Chủ đã phát hiện ra.
Dù sao loại người cùng cấp bậc như bọn họ không cố ý che giấu, có thể phát hiện ra đối phương từ rất xa. Cho nên Vô Vọng Chủ đã sớm chờ Khôn Mãng tiên nhân.
Nếu đã quyết định tìm người hỗ trợ, như vậy Khôn Mãng tiên nhân phải suy nghĩ xem mình rốt cuộc nên tìm ai tới cùng ra tay giúp mình. Nếu tìm người có quan hệ thân thiết với hắn, bọn họ lại ở quá xa, chờ đến khi chạy tới đây, chỉ sợ đám người Lâm Phong đã sớm không biết tung tích.
Nếu quả thật để đám người Lâm Phong trở lại nơi có nhân loại tập trung, như vậy Khôn Mãng tiên nhân sẽ không dám ra tay.
Bởi vì những kẻ đạt đến cấp bậc như bọn họ có đôi khi không cần kiêng nể, nhưng ở vài chuyện lại chịu sự hạn chế rất lớn, hắn tuyệt đối không thể ra tay.
Cho nên hắn chỉ có thể nhân lúc Lâm Phong còn ở trong những nơi hoang vắng, xuống tay với đám người Lâm Phong.
Như vậy, hắn nhất định phải tìm được người có thực lực tương tự hắn trong khu vực gần đây.
Khôn Mãng tiên nhân căn cứ theo tin tức mình biết để lựa chọn người có khả năng ra tay giúp mình trong khu vực gần đây, nhưng hắn chỉ có một sự lựa chọn, đó chính là Vô Vọng Chủ. Chỉ có điều Vô Vọng Chủ này tuyệt đối không phải là người tử tế gì.
Cho dù hắn có khả năng ra tay giúp đỡ Khôn Mãng tiên nhân, nhưng nhất định sẽ phải có điều kiện, hơn nữa cho dù hắn có thể ra tay giúp Khôn Mãng tiên nhân, chắc hẳn cũng đòi cái giá không nhỏ.
Nhưng Khôn Mãng tiên nhân chỉ cần hắn có thể ra tay là đủ rồi, nếu hắn đòi giá đắt, Khôn Mãng tiên nhân có thể cho được thì chắc chắn sẽ cho.
Dù sao đối phó với đám người Lâm Phong là chuyện rất quan trọng đối với Khôn Mãng tiên nhân, hắn tuyệt đối không thể bỏ qua.
- Không ngờ Khôn Mãng tiên nhân đến đây, đúng là khách quý, hơn nữa còn là khách quý ít đến.
- Ta không biết Khôn Mãng tiên nhân qua đây có chuyện gì, sao lại có thời gian rảnh tới hàn xá của ta vậy?
Khi Vô Vọng Chủ cảm ứng được Khôn Mãng tiên nhân qua đây, hắn đã rất tò mò. Bởi vì hắn không hiểu được tại sao Khôn Mãng tiên nhân đột nhiên đi tới chỗ của mình?
Theo tình hình bình thường, tồn tại với cấp bậc như bọn họ trừ khi xảy ra chuyện gì đặc biệt, nếu không hai người sẽ không gặp mặt, bởi vì điều này rất dễ sinh ra hiểu nhầm.
Cho nên hắn khá bất ngờ khi thấy Khôn Mãng tiên nhân đến đây, không rõ Khôn Mãng tiên nhân rốt cuộc tới làm gì?
Vô Vọng Chủ thật ra cũng đề phòng, cho nên hắn trực tiếp đi ra gặp Khôn Mãng tiên nhân.
Khôn Mãng tiên nhân nhìn thấy Vô Vọng Chủ đi ra, thật ra trong lòng không mấy xúc động. Dù sao ban đầu người này không tỏ rõ thái độ là bạn hay địch.
Dù sao bây giờ Khôn Mãng tiên nhân rất quan tâm Vô Vọng Chủ này rốt cuộc là bạn hay địch. Nếu người này thật sự muốn đối phó với mình, vậy thì nguy rồi.
- Ta không có việc gì không lên điện tam bảo à? Lần này, ta tới chỗ của đạo hữu, đúng là có chuyện muốn nhờ đạo hữu giúp đỡ. Chỉ hy vọng đạo hữu có thể cùng ta ra tay, đối phó với một kẻ địch, ta nhất định sẽ không để cho đạo hữu phải làm không công đâu.
Khôn Mãng tiên nhân không che giấu, bởi vì hắn không muốn tốn thời gian, hơn nữa hắn có nói vòng vo cũng không có ý nghĩa gì.