Cho nên hắn cho rằng Vô Vọng Chủ đòi vật này nhất định là để cò kè mặc cả, nhưng không ngờ Vô Vọng Chủ lại vô cùng kiên trì, chỉ cần thứ này, không muốn gì khác.
Điều này làm Khôn Mãng tiên nhân rất khó xử, hắn vừa muốn xử lý Lâm Phong và đám người Tổ Long, đồng thời hắn không muốn mất đi tiên khí.
Dù sao đó cũng là tiên khí, quan trọng giống như sinh mạng của bọn họ vậy. Nhưng hắn không có cách nào. Nếu hắn không cho, nhìn dáng vẻ của Vô Vọng Chủ chắc hẳn sẽ không đi theo mình.
- Đạo hữu, ta thấy ngươi gấp như vậy, chuyện này chắc hẳn không nên chậm trễ, nếu ngươi còn tiếp tục do dự nữa, có lẽ Ngự Thú Sư này sẽ rời khỏi đây mất. Đến lúc đó, nếu chẳng may hắn trở lại chỗ đó, chúng ta sẽ không có cách nào ra tay đâu.
Vô Vọng Chủ biết Khôn Mãng tiên nhân sẽ không thành thật trực tiếp đưa thứ hắn yêu cầu, nhất định sẽ do dự xoắn xuýt, thậm chí không bỏ được, cho nên hắn ở bên cạnh bắt đầu nói bóng nói gió.
Lúc này, Khôn Mãng tiên nhân thật sự không bỏ được cho, hắn đang đấu tranh tư tưởng.
Bởi vì hắn cũng nhìn ra được Vô Vọng Chủ ngoại trừ tiên khí thì không cần tới thứ khác. Nếu quả thật cho Vô Vọng Chủ tiên khí, vậy tương lai hắn cũng quá thiệt thòi rồi.
Nhưng giống như lời Vô Vọng Chủ này đã nói, nếu hắn còn tiếp tục do dự, có lẽ đám người Lâm Phong sẽ rời đi mất.
Vậy hắn cũng không có cách nào báo thù cho mình. Cho nên hắn vẫn phải mau chóng đưa ra quyết định. Cuối cùng hắn không có cách nào, chỉ có thể nhận lời đưa tiên khí cho Vô Vọng Chủ này.
Nhưng Khôn Mãng tiên nhân thật sự quá đau lòng, mỗi luồng tiên khí đều vô cùng quan trọng đối với hắn, lần này vì đối phó với một nhân loại, không ngờ hắn lại lãng phí một luồng tiên khí.
- Đạo hữu quả nhiên sảng khoái, nếu vậy, mong đạo hữu yên tâm. Đến lúc đó, ta nhất định sẽ dốc hết toàn lực giúp đạo hữu đối phó với Ngự Thú Sư này.
Khi Khôn Mãng tiên nhân đáp ứng giao một luồng tiên khí này cho Vô Vọng Chủ, Vô Vọng Chủ kia vô cùng vui mừng.
Trong lòng Vô Vọng Chủ căn bản không dám nắm chắc một trăm phần trăm Khôn Mãng tiên nhân có thể đáp ứng, dù sao tiên khí quả thật quá quan trọng đối với bọn họ.
Nhưng không ngờ đến cuối cùng, Khôn Mãng tiên nhân vẫn đáp ứng. Dù sao chuyện đối phó với Lâm Phong và Tổ Long thật sự quá quan trọng. Hắn không chỉ vì Ngũ Thải Chân Linh Châu, quan trọng hơn vẫn phải báo thù rửa hận cho mình.
Mặc dù Khôn Mãng tiên nhân quả thật rất muốn xử lý Lâm Phong và đám người Tổ Long, nhưng nếu phải trả giá quá lớn, hắn sẽ do dự.
Bây giờ, Vô Vọng Chủ này đưa ra cái giá quả thật rất cao, hắn muốn một luồng tiên khí. Một luồng tiên khí như vậy quá quan trọng với cấp bậc như Khôn Mãng tiên nhân.
Bởi vì chờ đến ngày thọ nguyên của bọn họ cạn kiệt, tiên khí này sẽ kéo dài tính mạng cho bọn họ đấy.
Cho nên Khôn Mãng tiên nhân vô cùng do dự. Vô Vọng Chủ ở bên cạnh nhìn thấy Khôn Mãng tiên nhân xoắn xuýt như vậy, hắn lại nói khích thêm vài câu. Dù sao Vô Vọng Chủ giúp đỡ Khôn Mãng tiên nhân đối phó chuyện này, hắn lại có khả năng nhận được một luồng tiên khí, đây cũng là chuyện rất quan trọng.
Sau khi đấu tranh tư tưởng một lúc, Khôn Mãng tiên nhân nhất cuối cùng vẫn đồng ý.
Dù sao hắn thật sự rất muốn báo thù rửa hận cho mình. Lúc trước, bởi vì bản thân sơ suất mới để cho đám người Lâm Phong đánh mình bị thương.
Nếu lần này có thể xử lý được đám người Lâm Phong, lại có thể lấy được Ngũ Thải Chân Linh Châu vào tay, cũng có thể bù đắp được những tổn thất trong giai đoạn đầu. Mặc dù có lẽ có chút tổn thất, nhưng tối thiểu đã báo thù rửa hận cho mình. Khôn Mãng tiên nhân vẫn cảm giác rất đáng.
- Vậy chúng ta lại lên đường bây giờ thôi. Nhưng ngươi nhất định phải cẩn thận, Ngự Thú Sư này không dễ đối phó đâu. Nhất là mấy con thần thú trong tay hắn cũng có năng lực chiến đấu không thể coi thường, hơn nữa còn có mấy con chưa từng ra tay. Đến lúc đó, nếu chẳng may chúng tùy tiện tấn công, chúng ta thậm chí sẽ rất nguy hiểm.
Khôn Mãng tiên nhân vẫn vô cùng cẩn thận, hắn biết rõ một Ngự Thú Sư cấp bậc tiên nhân rốt cuộc mạnh tới mức nào.
Lại thêm trong tay người đó còn có mấy con thần thú, vậy phải càng cẩn thận hơn, nếu không đến lúc đó bọn họ thật sự có khả năng lật xe. Cho dù là hắn và Vô Vọng Chủ đi cùng nhau, cũng khó có thể nói trước được, dù sao Ngự Thú Sư này quả thật có quá nhiều thủ đoạn.
Hơn nữa, Khôn Mãng tiên nhân cò không biết mấy con thần thú của Lâm Phong rốt cuộc có trình độ, dù sao hắn chỉ mới nhìn thấy hai con thần thú ra tay.
Nhưng Vô Vọng Chủ thật ra không cho là đúng, bởi vì hắn cảm thấy thần thú mặc dù có năng lực chiến đấu rất mạnh, nhưng trừ khi là thần thú đại thành, bằng không sẽ không thể uy hiếp được hắn. Hơn nữa, cho tới bây giờ hắn vẫn chưa từng nghe nói qua có con thần thú nào đã đến giai đoạn đại thành.