Cho nên Khôn Mãng tiên nhân căn bản không có ý với những con thần thú này. Đối với hắn, những con thần thú này đều đáng chết, phải giết chết hết những con thần thú này mới khiến hắn yên tâm nhất. Cho nên hắn lo lắng Vô Vọng Chủ sẽ xảy ra vấn đề trên phương diện này, đã cố ý nhắc nhở Vô Vọng Chủ.
Vô Vọng Chủ nghe Khôn Mãng tiên nhân nhắc nhở xong, cũng hiểu rõ chuyện gì mình nên làm, chuyện gì không nên làm. Dù sao chuyện quan trọng bây giờ vẫn là giúp đỡ Khôn Mãng tiên nhân giải quyết Ngự Thú Sư này, hắn mới lấy được tiên khí.
Khi hai người bọn họ chuẩn bị tìm cơ hội đánh lén lần nữa, Thôn Kim Thú từ phía xa liều mạng lao ra ngoài.
- Lâm Phong cẩn thận! Có kẻ địch, nhanh tới tiếp ứng ta.
Hai người Vô Vọng Chủ và Khôn Mãng tiên nhân cho rằng Thôn Kim Thú đã chết. Dù sao lúc đó hai người bọn họ một trước một sau đánh trúng Thôn Kim Thú một chưởng.
Như vậy, đừng nói là một Thôn Kim Thú, cho dù là một tiên nhân cũng chắc chắn phải chết.
Nhưng hai người bọn họ không ngờ được là Thôn Kim Thú chẳng những không có chết, trái lại còn xông lại, hơn nữa hắn còn vận dụng công lực vào trong giọng nói để truyền tới.
Đám người Lâm Phong ở phía xa đã nghe được tiếng của Thôn Kim Thú.
Đám người Lâm Phong lập tức bày ra tư thế phòng ngự và công kích. Cuối cùng Lâm Phong lập tức lao về hướng âm thanh phát ra.
Bởi vì hắn biết Thôn Kim Thú có khả năng gặp phải vấn đề, phải lập tức đón lấy Thôn Kim Thú mới được. Sau đó, Lâm Phong lấy tốc độ nhanh nhất đi tới bên cạnh Thôn Kim Thú...
Khi nhìn thấy được dáng vẻ của Thôn Kim Thú, Lâm Phong đã ý thức được có vấn đề lớn xảy ra.
Cuối cùng hắn dẫn theo Thôn Kim Thú nhanh chóng đi tới bên cạnh đám người Tổ Long và Hắc Kỳ Lân. Sau khi nhìn thấy tình cảnh đó, Hắc Kỳ Lân vội vàng qua kiểm tra vết thương của Thôn Kim Thú.
- Có chuyện gì vậy? Sao lại thành thế nào? Ngươi bị ai đả thương à? Sao ngươi có thể nghiêm trọng như vậy?
Đối với Thôn Kim Thú, cho dù hắn không chết, nhưng hắn cũng phải trả giá đắt.
Bây giờ, cơ thể hắn cực kỳ suy yếu, căn bản không tính là thần thú. Hắn muốn khôi phục cũng phải tốn thời gian dài và cần rất nhiều nguyên liệu quý.
Nhưng những điều này đều không quan trọng, dù sao hắn có thể sống được đã không dễ dàng gì.
Thôn Kim Thú nhìn thấy đám người Hắc Kỳ Lân lo lắng như vậy, lại lắc đầu biểu thị mình không sao, có thể tạm thời không cần để ý tới mình.
Bởi vì, vào giờ phút này hắn phải báo cho đám người Lâm Phong biết vấn đề về kẻ địch, dù sao hai người đánh lén hắn có thực lực quá mạnh mẽ, đám người Lâm Phong phải đề phòng.
Cho tới bây giờ, mọi chuyện cơ bản đều nằm trong lòng bàn tay của Khôn Mãng tiên nhân, trước mắt cách đánh lén mà hắn lựa chọn vẫn rất thành công.
Nếu không phải đánh lén, một khi cứng rắn đối đầu với Lâm Phong và những con thần thú này của hắn, bọn họ cũng không biết kết quả cuối cùng sẽ thế nào.
Thật ra trong lòng hai người bọn họ không tự tin, dù sao bọn họ đã rất lâu không gặp một vị Ngự Thú Sư cấp bậc tiên nhân nào, hơn nữa còn là một Ngự Thú Sư dẫn theo nhiều thần thú như vậy. Cho nên bọn họ tất nhiên phải cẩn thận. Bọn họ ra tay lần đầu tiên đã giải quyết Thôn Kim Thú.
Bình thường, điều này rất có lợi cho bọn họ, dù sao một thần thú đã chết, bọn họ lại dùng cách này có thể lần lượt giải quyết những thần thú khác.
Sau đó, bọn họ lại đi đối phó với Lâm Phong có thể sẽ dễ dàng hơn nhiều. Nhưng khi bọn họ mai phục Lâm Phong, còn chưa kịp ra tay lần thứ hai, không ngờ Thôn Kim Thú lại từ phía xa lao tới, hơn nữa còn thông báo tình hình cho đám người Lâm Phong từ phía xa. Lâm Phong nghe được giọng của Thôn Kim Thú, lập tức đi qua đón Thôn Kim Thú.
Đám người Lâm Phong nhìn thấy hắn bị thương nghiêm trọng như vậy, không khỏi lo lắng. Nhưng sau khi Thôn Kim Thú trở về, bảo Lâm Phong không cần chữa trị cho mình trước.
Hắn vẫn nói tình hình cho Lâm Phong trước. Sau khi Lâm Phong nghe được n có hai tiên nhân xuất hiện, hắn lập tức hiểu rõ chuyện gì xảy ra.
- Ngươi yên tâm, bất kể là ai đánh ngươi bị thương thành như vậy, hắn đều chết chắc rồi. Ta nhất định sẽ không bỏ qua cho hắn. Xem ra, chắc hẳn là Khôn Mãng tiên nhân trước đây. Hơn nữa hắn biết mình không đối phó được với chúng ta, cho nên tìm người tới giúp đỡ.
Vừa nghe Thôn Kim Thú nói là hai tiên nhân đánh lén hắn, Lâm Phong lập tức hiểu rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra.
Dù sao bọn họ không đắc tội người nào khác ở đây, nếu là những tiên nhân khác, vậy không thể nhằm vào bọn họ như vậy.
Lần này, bọn họ ra tay với Thôn Kim Thú có tính chiến lược rất rõ ràng. Cho nên Lâm Phong tất nhiên có thể đoán được đại khái có chuyện gì xảy ra.