Tuy nhiên Lâm Phong càng bình tĩnh hơn, hắn biết rõ, nếu mình cứ đánh với Vô Vọng Chủ như vậy, sợ rằng chưa chắc đã là đối thủ của hắn.
Cho nên hắn phải nghĩ cách khác mới được. Trước mắt, Lâm Phong chỉ có thể mượn Tứ Phương Đại Trận. Chỉ có điều muốn dụ Vô Vọng Chủ này vào trong Tứ Phương Đại Trận cũng không dễ dàng gì.
Nhưng Lâm Phong thông qua khả năng diễn kịch của mình và lựa được Vô Vọng Chủ này.
Vô Vọng Chủ không ngờ ở dưới tình huống như vậy, Lâm Phong còn có thể lừa mình vào trong Tứ Phương Đại Trận.
- Xem ra Khôn Mãng tiên nhân nói không sai, ngươi quả nhiên không giống với Ngự Thú Sư khác, ta tưởng mình đủ coi trọng ngươi, không ngờ vẫn đánh giá thấp về ngươi.
Cho tới bây giờ, Vô Vọng Chủ biết mình đã trúng kế, hắn đã ở trong đây một Tứ Phương Đại Trận.
Hắn nhất định phải nghĩ cách ứng phó với sự tấn công của Lâm Phong và Tứ Phương Đại Trận này công kích, nếu không hắn có khả năng sẽ phải thật sự chết ở nơi này.
Dù sao Tứ Phương Đại Trận và Lâm Phong đều không dễ giải quyết.
Lâm Phong công kích vô cùng sắc bén, Tuy Lâm Phong bố trí Tứ Phương Đại Trận vội vàng, nhưng bản thân nó vẫn có uy lực không thể coi thường.
Lại thêm Lâm Phong sử dụng tất cả nguyên liệu đều thuộc loại đỉnh cấp, cho nên Tứ Phương Đại Trận gần như có thể phát huy ra uy lực hoàn chỉnh của trận pháp...
Hai bên cộng lại, chuyện bắt Vô Vọng Chủ không còn là người si nói mộng nữa, hơn nữa còn có khả năng hoàn thành trong thời gian cực ngắn.
Lúc này, lại phải xem Vô Vọng Chủ cuối cùng có khả năng phát huy ra bao nhiêu thực lực.
Nếu hắn không thể nâng cao thực lực của mình, hôm nay hắn nhất định sẽ tiêu đời.
- Ngày hôm nay chúng ta vừa phân cao thấp cũng muốn quyết sinh tử, nếu ngươi đã cùng Khôn Mãng tiên nhân tới ra tay với ta và bằng hữu của ta, ta quyết không thể để cho ngươi sống sót. Giữ lại kẻ địch cấp bậc như ngươi chính là một tai họa.
Đối với Lâm Phong, trận chiến ngày hôm nay thật sự là một trận chiến vừa phân cao thấp cũng quyết ra sinh tử, dù sao hai bên đều muốn giết chết đối phương.
Cho nên hắn căn bản không có đường sống nào khác, chỉ có thể liều mạng bắt lấy Vô Vọng Chủ này. Hơn nữa thời gian này không thể kéo dài quá lâu, bởi vì hắn không biết đám người Tổ Long có thể kiên trì được bao lâu.
Nếu hắn quả thật không thể bắt được Vô Vọng Chủ trước khi đám người Tổ Long không kiên trì nổi, vậy tất cả đám người bọn họ đều phải chết ở nơi này.
Lúc này, Vô Vọng Chủ ở trong Tứ Phương Đại Trận cũng ý thức được mình trúng kế. Nhưng bây giờ hắn ý thức được thì đã muộn rồi, dù sao mình đã tiến đến. Tiếp theo, hắn phải làm sao mới có thể ở trong Tứ Phương Đại Trận giết chết Lâm Phong. Đương nhiên đây không phải là một chuyện dễ dàng gì. Dù sao thực lực của bản thân hai người bọn họ lại sàn sàn như nhau.
Hơn nữa nếu hai bên đều trong trạng thái tốt, Vô Vọng Chủ còn chưa chắc đã là đối thủ của Lâm Phong. Lâm Phong bây giờ không lợi dụng thần thú tới đối phó với hai người bọn họ. Nếu Lâm Phong bắt đầu dùng vũ trang hóa, một mình Lâm Phong đối chiến, Vô Vọng Chủ và Khôn Mãng tiên nhân vẫn gặp nguy cơ. Cho nên Lâm Phong chỉ có thể lựa chọn đánh bại từng người.
Hắn nghĩ cách đối phó với một người trước, sau đó sẽ hợp sức giết chết một người khác, đương nhiên chuyện này quả thật có phần mạo hiểm, nhưng đám người Lâm Phong vẫn chấp nhận.
Nếu quả thật không mạo hiểm, đám người Lâm Phong tất nhiên sẽ không có cách nào sống sót rời khỏi nơi này.
Mà khi Vô Vọng Chủ đi vào trong Tứ Phương Đại Trận này, như vậy khả năng thắng của Lâm Phong sẽ tăng lên không ít. Chỉ có điều, Lâm Phong không thể lơ là thiếu cảnh giác, bởi vì nếu quả thật không cẩn thận, hắn sẽ để Vô Vọng Chủ này chạy ra ngoài, tình hình trở lại như trước, sẽ bất lợi cho Lâm Phong.
- Ta tin tưởng ngươi chắc hẳn có thể nhận ra được Tứ Phương Đại Trận này, ngươi cũng biết được uy lực của trận pháp này. Hai người chúng ta không cần nói nhiều nữa, cứ so tài xem hư thực thế nào, xem rốt cuộc ai có thể còn sống ra ngoài.
Lúc này, Lâm Phong phải tranh đoạt từng giây bắt Vô Vọng Chủ này lại, mặc dù điều này quả thật rất khó, lại có nguy cơ cao, nhưng Lâm Phong không thể không làm như vậy.
Vào giờ phút này, công kích Lâm Phong càng thêm sắc bén hơn trước, lại phối hợp với uy lực của Tứ Phương Đại Trận, làm cho Vô Vọng Chủ ứng phó mệt mỏi, thậm chí hắn không có cơ hội ra tay đối phó với Lâm Phong, chỉ có thể bị ép phòng thủ, tìm cơ hội phản kích.
Lâm Phong dĩ nhiên sẽ không thể để cho hắn dễ dàng có cơ hội này.
Bởi vì Lâm Phong vẫn hiểu rất rõ, nếu quả thật cho người này cơ hội, như vậy mình sẽ rất nguy hiểm, cho nên Lâm Phong công kích liên tục từng đợt, đồng thời linh lực không hề có dấu hiệu cạn kiệt.