Thật ra khi Lâm Phong làm ra sự lựa chọn này, hắn không do dự, chỉ theo bản năng có phản ứng như vậy. Bởi vì đối với hắn, nếu Vô Vọng Chủ đã ký kết khế ước với mình, vậy Vô Vọng Chủ là người một nhà.
Thật ra khế ước này chỉ để ràng buộc Vô Vọng Chủ mà thôi. Nếu có một nô bộc mạnh như vậy, nhưng ngươi không thể có khế ước ràng buộc hắn, ngươi sẽ không có cách nào khống chế hắn.
Nhưng chỉ cần có thể ràng buộc hắn, Lâm Phong tuyệt đối sẽ không làm gì vi phạm ý nguyện của hắn.
Lúc này, Vô Vọng Chủ tất nhiên cũng không thể lựa chọn vứt bỏ Lâm Phong, bất kể hắn có thể vứt bỏ Lâm Phong hay không, hắn đều sẽ không làm như vậy.
Bởi vì tất cả những điều Lâm Phong làm đã khiến hắn vô cùng cảm động, tuy bây giờ hắn không có bất kỳ tiên khí nào, nhưng hắn ít nhiều vẫn có chút thủ đoạn của mình.
Cho nên hắn điên cuồng chữa thương, hy vọng mình có thể mau chóng trở lại tham gia vào cuộc chiến. Dù sao hắn biết tình trạng của Lâm Phong bây giờ thật sự rất nguy hiểm. Khôn Mãng tiên nhân đã sử dụng tám luồng tiên khí, tuyệt đối không dễ đối phó.
Lúc này, tình cảnh của Lâm Phong đúng như Vô Vọng Chủ suy đoán, hắn đặc biệt gian nan. Mỗi lần Khôn Mãng tiên nhân công kích, Lâm Phong đều có thể gặp nguy hiểm, chỉ cần bản thân không ngăn cản được, sẽ có khả năng đi đời nhà ma.
- Tên Khôn Mãng tiên nhân đáng chết này công kích quá mạnh mẽ, hắn dùng nhiều tiên khí như vậy, xem ra thời gian duy trì cũng dài hơn nhiều.
Ban đầu, Lâm Phong cho rằng mình có thể chống đỡ qua một thời gian sẽ kết thúc. Nhưng không ngờ được thời gian duy trì này sẽ dài như vậy, còn dài hơn lúc Vô Vọng Chủ sử dụng một luồng tiên khí nhiều.
Vào giờ phút này Lâm Phong thật ra có hai cách có thể kết thúc trận chiến này, cách một là an toàn nhất, chính là lợi dụng cách thức đã đối phó với Vô Vọng Chủ để kéo dài thời gian, chỉ cần kéo dài hết thời gian này của Khôn Mãng tiên nhân, hắn sẽ tiến vào thời kỳ suy yếu.
Khi đó Lâm Phong muốn xử lý hắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều. Cách thứ hai lại vô cùng nguy hiểm, chính là chống đỡ.
Bây giờ, Lâm Phong đang lựa chọn là cách cố chống đỡ này. Bởi vì nếu hắn lựa chọn cách thứ nhất, Khôn Mãng tiên nhân nhất định có cơ hội qua giết chết Vô Vọng Chủ.
Dù sao Khôn Mãng tiên nhân bây giờ đặc biệt căm giận Vô Vọng Chủ, cho nên Lâm Phong không thể làm như thế, hắn không thể hãm hại người một nhà.
Hắn chỉ có thể lựa chọn cố chống đỡ, nhưng làm vậy cũng có nguy cơ cực lớn.
Tối thiểu Lâm Phong muốn đối phó Khôn Mãng tiên nhân vẫn không đủ, phải lựa chọn một vài thủ đoạn mới được.
Nhưng ở trước chênh lệch thực lực lớn như vậy, hắn có rất nhiều thủ đoạn thật ra cũng không có ý nghĩa gì lớn.
Lúc này, Lâm Phong gánh vác đặc biệt khó nhọc, chỉ cần sơ ý là có thể trực tiếp đi đời nhà ma. Cho nên giờ phút này, tình hình của Lâm Phong thật sự rất nguy hiểm, nhưng Lâm Phong không thể không làm như vậy. Nếu hắn lựa chọn trốn tránh vào lúc này, vậy tất cả những điều đã làm trước đó đều uổng phí, nhưng hắn muốn chống đỡ cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.
- Nếu chúng ta tiếp tục chống đỡ như vậy, nhất định sẽ vô cùng nguy hiểm, rất có thể chúng ta đều sẽ tiêu đời. Chúng ta phải nghĩ cách khác mới được.
Lúc này, Tổ Long nhìn thấy tất cả tình hình như vậy, cũng đã có phán đoán của mình.
Đúng như lời Tổ Long nói, bây giờ Khôn Mãng tiên nhân có thể điên cuồng tấn công đám người Lâm Phong mà không hề e ngại, đám người Lúc này, Lâm Phong lại chỉ có thể lựa chọn phòng thủ, rất ít khi có cơ hội phản kích. Cho dù có cơ hội phản kích, đám người Lâm Phong cũng không có cách nào nắm bắt được, dù sao tình hình này quá nguy hiểm.
Cho nên Tổ Long ít nhiều vẫn hơi sốt ruột, Lâm Phong cũng biết tình hình này quả thật bất lợi đối với bọn họ.
Nếu không tìm được cơ hội phản kích, tình hình của bọn họ sẽ rất nguy hiểm, nhưng vấn đề là bọn họ thật sự không có cơ hội phản kích nào.
Nếu có thể lùi lại hoặc tạm thời rời khỏi cuộc chiến này, kéo dài thời gian, Lâm Phong tuyệt đối sẽ làm.
Thật ra, đám người Tổ Long và Hắc Kỳ Lân đã loại bỏ Vô Vọng Chủ ra khỏi cuộc chiến.
Dù sao Vô Vọng Chủ này chết hay sống đều không sao, bản thân bọn họ không có thiện cảm gì với Vô Vọng Chủ.
- Ta biết các ngươi muốn nói gì, nhưng bây giờ chúng ta tuyệt đối không thể lùi lại. Nếu Vô Vọng Chủ này đã ký kết khế ước chủ tớ với ta, vậy bất kể thế nào, ta cũng không thể vứt bỏ hắn.
Tuy Tổ Long không nói rõ, nhưng Lâm Phong vẫn hiểu được ý của Tổ Long. Dù sao Tổ Long không phải là người ngu, Lâm Phong cũng không phải là kẻ ngốc.
Chỉ có điều Lâm Phong hiểu rất rõ là hắn không thể làm như thế, cho nên hắn lập tức từ chối. Sau khi nghe Lâm Phong nói xong, đám người Tổ Long chỉ có thể lựa chọn ngậm miệng.