Cho dù hắn bằng lòng ký kết khế ước chủ tớ trên phương diện linh hồn với Lâm Phong, Lâm Phong vẫn không bỏ qua cho hắn.
Lâm Phong nhấc chân giẫm nát đầu của Khôn Mãng tiên nhân, Khôn Mãng tiên nhân cũng theo đó đi đời nhà ma, nhưng Thuận Thiên Thú vẫn chết rồi.
Khi biết mình đã không thể sống sót sau trận chiến này, trong lòng Khôn Mãng tiên nhân thật ra đã sớm chuẩn bị sẵn tâm lý.
Hắn biết, nếu mình không giết được Vô Vọng Chủ này, vậy chỉ có thể nghĩ cách đánh với Lâm Phong tới ngươi chết ta sống.
Lúc trước, hắn thật ra đã tính dựa vào trạng thái của mình bây giờ để bắt lại Lâm Phong, như vậy tối thiểu hắn còn có thể sống sót.
Nhưng xem tình hình hiện nay, hắn không thể thực hiện được điều đó, dù sao hắn đánh lâu như vậy vẫn chưa bắt được Lâm Phong, cho nên hắn chỉ có thể lựa chọn lấy mạng đổi mạng, hy vọng có thể kéo Lâm Phong làm đệm lưng. Nhưng một đòn chắc chắn phải chết của hắn đã bị Thuận Thiên Thú cản lại.
Đương nhiên, với thực lực của bản thân Thuận Thiên Thú tuyệt đối không thể đỡ được một chiêu này của Khôn Mãng tiên nhân, trừ khi là trả giá bằng cả tính mạng của mình.
Cuối cùng Thuận Thiên Thú thật sự dùng tính mạng giúp đám người Lâm Phong ngăn cản được chiêu này.
Sau khi Lâm Phong nhìn thấy tình hình này, vành mắt hắn thật sự muốn nứt ra. Hắn bảo Côn Bằng mau chóng cứu sống Thuận Thiên Thú.
Nhưng sau khi Côn Bằng nhìn thấy tình hình này, chỉ có thể lắc đầu. Cho dù hắn muốn cứu sống Thuận Thiên Thú, nhưng Thuận Thiên Thú bây giờ đã chết.
Hắn có lợi hại hơn nữa cũng không thể khiến người ta chết đi sống lại. Hắc Kỳ Lân cũng vậy. Cho dù nàng biết rất nhiều điều, nhưng không có thủ đoạn cải tử hoàn sinh.
- Vì sao? Vì sao lại thành thế nào? Vì sao ngươi lại muốn ngăn cản một đòn này chứ?
- Nếu lần này hắn đánh trúng vào người ta, chưa chắc có thể làm cho ta phải chết. Tại sao ngươi lại muốn làm như thế chứ?
Lúc này, Lâm Phong thật sự rất đau lòng, cũng thầm căm hận mình.
Bởi vì Lâm Phong thấy, nếu thực lực của mình đủ mạnh, hắn không cần Thuận Thiên Thú đi ra ngăn cản một đòn này, cũng sẽ không xảy ra loại chuyện này.
Nhưng bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi, dù sao Thuận Thiên Thú bây giờ đã chết. Lâm Phong rất khó tiếp nhận được điều này.
Mặc dù Thuận Thiên Thú vừa mới ký kết khế ước với Lâm Phong không lâu, nhưng sự đơn thuần lương thiện của Thuận Thiên Thú quả thật đã ảnh hưởng tói Lâm Phong.
Nếu không hắn không thể không cân nhắc, trực tiếp đi ra giúp đỡ đám người Lâm Phong ngăn cản chiêu này.
Từ điều này có thể nhìn ra được, Thuận Thiên Thú thật sự xem Lâm Phong và đám người Tổ Long là đồng bạn của mình.
Trong cuộc đời của Thuận Thiên Thú chỉ có mấy đồng bọn này, cho nên hắn mới có thể muốn dùng tính mạng bảo vệ đám người Lâm Phong.
- Ta nhớ ra rồi, chúng ta còn có một thủ đoạn cuối cùng có thể thử qua, cũng không biết xác suất thành công rốt cuộc có bao nhiêu.
Trong lúc mọi người đang đau buồn, Hắc Kỳ Lân đột nhiên nghĩ tới một chuyện, vì vậy vội vàng nói cho Lâm Phong biết. Bởi vì Hắc Kỳ Lân đột nhiên nhớ ra, trong truyền thuyết Ngũ Thải Chân Linh Châu có năng lực cải tử hoàn sinh, nhưng đây chẳng qua là một truyền thuyết mà thôi, không ai biết nó rốt cuộc có tác dụng đó thật hay không.
Bây giờ, trong tay đám người Lâm Phong có đủ bộ Ngũ Thải Chân Linh Châu, bất kể nó có đúng hay không, bọn họ chỉ có một lần cơ hội. Nếu được, Thuận Thiên Thú có thể sống lại.
Nếu không được, bọn họ sẽ vứt bỏ bộ Ngũ Thải Chân Linh Châu này, không thể không nói, đây cũng là một cái giá đắt.
Dù sao Khôn Mãng tiên nhân trả giá lớn như vậy, chỉ để lấy được Ngũ Thải Chân Linh Châu, cũng đủ thấy mức độ quý hiếm của nó.
Trận chiến đấu này thảm khốc, không ngờ lại kết thúc với cách thức như vậy. Mặc dù bọn họ cuối cùng đã giải quyết được Khôn Mãng tiên nhân, nhưng cái giá này vẫn quá đắt đối với Lâm Phong. Nếu trong bọn họ chỉ có người bị thương, hắn còn có khả năng tiếp nhận được.
Dù sao bị thương còn có thể tiến hành chữa trị, nhưng Thuận Thiên Thú lại vì vậy mà mất mạng, Lâm Phong thật sự không có cách nào tiếp nhận được điều này.
Vì vậy Lâm Phong muốn bất chấp mọi giá cứu Thuận Thiên Thú, nhưng vấn đề là một chiêu cuối cùng này của Khôn Mãng tiên nhân đã trực tiếp đánh cho Thuận Thiên Thú hồn bay phách lạc.
Thế này thì căn bản bất lực rồi. Cho dù Côn Bằng có thể giúp đỡ người khác chữa thương, nhưng hắn không thể giúp người chết sống lại, cho nên Côn Bằng không làm được chuyện này.
Lúc này, Lâm Phong đã gần như tuyệt vọng. Nhưng đúng lúc đó Hắc Kỳ Lân lại đột nhiên đưa ra một ý kiến.
Bởi vì Hắc Kỳ Lân nghĩ đến Ngũ Thải Chân Linh Châu trong truyền thuyết có năng lực cải tử hoàn sinh, chỉ có điều bản thân Hắc Kỳ Lân cũng không biết truyền thuyết này rốt cuộc là thật hay giả.