Cục Ngự Thú tiến hành thống nhất phân chia cấm địa, tầng ngoài nhất của cấm địa gọi ngoại vi, trung vi, ở chỗ sâu nhất là hạch tâm.
Mà có thể phân chia như vậy, trên bản chất là do vô số Cục Ngự Thú dùng tánh mạng làm cái giá thăm dò ra.
Đã từng có Địa Thú Sư, vì trợ giúp Cục Ngự Thú xác nhận hạch tâm, độc thân thẳng tiến không lùi, cuối cùng hoàn toàn biến mất ở chỗ sâu nhất.
Mà hắn truyền ra tin tức cuối cùng, chính là không thể vào sâu hơn!
Nhìn những tin tức này, Lâm Phong minh bạch vì sao cách cục thế giới lại lấy Ngự Thú Sư vi tôn. Loại tôn trọng này không chỉ bởi vì Ngự Thú Sư có lực lượng cường đại, còn bởi vì từng đời Ngự Thú Sư hi sinh cùng kính dâng, mới có thành thị an ổn sinh hoạt như bây giờ, đến ngày thứ bảy, đám Ngự Thú Sư mới thức tỉnh mang theo linh thú của mình, lần nữa tụ tập ở Cục Ngự Thú.
Bọn họ đại thể đều biết, kế tiếp bọn họ mới xem như chính thức đi vào thế giới ngự thú.
- Nói vậy đại đa số các ngươi sớm đã biết, ngày hôm nay, các ngươi sẽ vào Học Viện Ngự Thú chân chính, học tập tri thức bồi dưỡng linh thú, thao túng linh thú chiến đấu như thế nào…
- Mặc kệ lúc trước các ngươi hiểu bao nhiêu, ta vẫn phải nói cho các ngươi biết, các ngươi biết chỉ là da lông của ngự thú chi đạo, bất quá là một chiếc thuyền giữa biển cả mênh mông mà thôi.
Nghe lời này, có người lộ ra thần sắc mong đợi, có người biểu tình như có điều suy nghĩ, còn có người tỏ vẻ khinh thường. Lâm Phong không cần quay đầu lại, nghe thấy thanh âm liền biết, phú nhị đại chán ghét kia lại đang khoác lác:
- Hừ hừ, ta không giống các ngươi, tuy ta chỉ là thiên phú cấp B, thế nhưng từ ba năm trước, cha ta đã mời Ngự Thú Sư tới giảng giải tri thức ngự thú cho ta!
Hạ Sơ Tuyết đứng ở một bên có chút chán ghét nghiêng đầu sang chỗ khác, đột nhiên ở trong đám người nhìn thấy thân ảnh của Lâm Phong, liền không hề nghĩ ngợi đi tới.
Thấy cố nhân đến, Lâm Phong cũng vui vẻ, “đạo sư” nghiêm túc, học thức lại uyên bác như vậy cũng không dễ tìm.
Không để ý ánh mắt ghen tỵ thâm độc của tên kia, Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết kề vai mà đứng, cùng nhau chờ đợi Cục trưởng Cục Ngự Thú lên tiếng.
- Kế tiếp, các vị Ngự Thú Sư, mời lên xe. Chúng ta sẽ đưa các ngươi tới Học Viện Ngự Thú.
Lúc này, trước cửa đã có vài chiếc xe buýt đặc thù, tài xế cùng nhân viên Cục Ngự Thú còn lại đã vào vị trí.
Có học sinh còn chưa kịp phản ứng:
- Chờ chút, chúng ta trực tiếp đi qua như vậy sao? Không cần mang hành lý gì gì đó sao?
Sắc mặt cục trưởng băng lãnh:
- Phải, hết thảy đồ dùng và nhu cầu hàng ngày, ở trong học viện có thể cung cấp miễn phí. Hiện tại lập tức lên xe! thu toàn bộ linh thú và Linh Thú Cầu hoặc Linh Thú Bao, nếu không sẽ tập trung vận chuyển!
Cũng may lúc trước Hạ Sơ Tuyết cho Lâm Phong một cái, bằng không Vô Thường sẽ phải tách ra.
Mắt thấy xung quanh đã bị nhân viên của Cục Ngự Thú vây quanh, coi như đám Ngự Thú Sư lại không tình nguyện cũng phải tranh thủ lên xe.
Đại đa số người vốn cho rằng, ngày hôm nay chỉ đến báo danh một chút, không nghĩ tới phải lập tức đi Học Viện Ngự Thú.
Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết ngồi chung hàng ghế, theo xe buýt khởi hành, hai người tán gẫu vài câu.
Cuối cùng, Hạ Sơ Tuyết nói:
- Nghỉ ngơi một lát, Học Viện Ngự Thú cách rất xa.
Sau đó nhẹ nhàng tựa vào vai Lâm Phong ngủ thiếp đi.
- Cô gái nhỏ này…
Lâm Phong nhẹ nhàng cải biến tư thế, để Hạ Sơ Tuyết dựa vào thoải mái hơn một chút, mình thì nhìn phong cảnh chạy như bay ở bên ngoài.
Hạ Sơ Tuyết nói không sai, từ sáng sớm bắt đầu xuất phát, đến buổi chiều còn chưa tới mục đích, vẫn còn đang trên chạy như bay xa lộ cao tốc.
Mãi cho đến buổi tối, thời điểm Lâm Phong cho rằng tối hôm nay sẽ ngủ trên xe, cảnh sắc xung quanh lại phát sinh biến hóa, xuất hiện rất nhiều kiến trúc.
Lâm Phong nhất thời mừng rỡ, nhìn về phía một khuôn viên to lớn, người trên xe bắt đầu đánh thức đồng bạn, hưng phấn ríu ra ríu rít lên:
- Đó chính là Học Viện Ngự Thú sao?
- Thật lớn, cái này căn bản nhìn không thấy biên giới!
- Học Viện Ngự Thú, ta tới rồi!
Hạ Sơ Tuyết cũng bị người xung quanh kêu la om sòm đánh thức, xoa xoa đôi mắt nhập nhèm nhìn ra ngoài cửa sổ:
- Đến rồi sao?
Lâm Phong gật đầu:
- Uh.
Tiếng thắng xe vang lên, Lâm Phong phát hiện xe đã dừng ở trong một mảnh đất trống bao la.
- Đến rồi, tranh thủ thời gian xuống xe!
Không cần các nhân viên thúc giục, đám tiểu gia hỏa ở trên xe nín một ngày sớm đã không nhịn được muốn biết Học Viện Ngự Thú.
Tuy cả ngày đều ở trên xe, mệt mỏi uể oải, còn chưa ăn uống, nhưng đối mặt Học Viện Ngự Thú lúc trước chỉ nghe trong truyền thuyết, tinh thần mọi người lại hưng phấn không gì sánh được.