Tuy nhiên con yêu thú này đã để lại ký hiệu, vì vậy đám người Lâm Phong đi theo những ký hiệu này và tìm được nó.
- Đại nhân, sao ngài lại đích thân đến đây vậy? Ta vẫn luôn theo dõi Trường Vinh Hạo này. Sau khi hắn lấy đi cây Linh Chi nghìn năm kia thì đi thẳng tới bên trong dãy núi này. Ta lo lắng bên trong dãy núi này có thể sẽ có pháp trận điều tra hành tung gì đó, cho nên không dám đi vào theo. Tuy nhiên ta xác định, sau khi hắn đi vào thì chưa từng ra ngoài, bây giờ chắc hẳn còn ở trong đó.
Sau này Lâm Phong nhìn thấy con yêu thú này, con yêu thú này đã kể lại hành tung của Trường Vinh Hạo cho Lâm Phong biết. Lâm Phong nghe xong thì gật đầu, cuối cùng bảo những con yêu thú đó chờ ở bên ngoài.
Dù sao sau khi đi vào trong, rất có thể sẽ xảy ra một trận đại chiến, nếu để cho những con yêu thú đi vào cùng hắn, chúng có thể sẽ gặp nguy hiểm.
Thực lực của bọn chúng thật sự kém xa Lâm Phong, nếu chẳng may gặp phải kẻ địch có thực lực không kém gì Lâm Phong, vậy Lâm Phong chưa chắc có thể lo được cho bọn chúng, cho nên để bọn chúng chờ ở bên ngoài là tốt nhất.
Lâm Phong một mình đi vào bên trong dãy núi này.
Chờ sau khi Lâm Phong đi vào trong, hắn phát hiện gần đó thật sự có không ít pháp trận, tuy nhiên những pháp trận chẳng có tác dụng gì đối với Lâm Phong, bởi vì thực lực của Lâm Phong quá mạnh mẽ.
Hắn nhìn sơ qua dãy núi này. Đây chắc hẳn là đạo tràng của Trường Vinh Hạo.
- Khách quý tới cửa, lẽ nào đạo hữu không ra ngoài tiếp đón sao? Đạo hữu làm vậy khó tránh khỏi thất lễ đấy?
Tuy lần này Lâm Phong nhất định phải lấy được Linh Chi nghìn năm, nhưng Lâm Phong không lập tức lấy ra thực lực mạnh mẽ của mình để ép đối phương giao đồ ra.
Lâm Phong vẫn hy vọng có thể nói chuyện đàng hoàng, để đối phương thành thật lấy vật này ra.
Nếu vậy, Lâm Phong còn có thể cho hắn một vài thứ xem như cảm ơn, hai bên đều có lợi. Lúc này lại xem đối phương lựa chọn thế nào. Có lẽ thực lực của Lâm Phong quá mạnh mẽ, Trường Vinh Hạo này căn bản không phát hiện ra Lâm Phong tiến vào.
Chờ đến khi giọng nói của Lâm Phong vang lên, Trường Vinh Hạo này mới hoảng hốt chạy ra.
Lâm Phong bắt buộc phải có cây Linh Chi nghìn năm này, dù sao nó rất quan trọng đối với Lâm Phong.
Nếu lần này bỏ qua, không biết tới bao giờ mới có thể tìm được một cây thích hợp như vậy. Cho nên lần này Lâm Phong đã đích thân tới đây.
Lâm Phong cảm thấy thực lực của Trường Vinh Hạo này chẳng mạnh hơn hắn là mấy.
Bởi vì khi Lâm Phong tới gần dãy núi này, hắn đã thử dò xét những pháp trận xung quanh, phát hiện chất lượng của những pháp trận không tốt lắm.
Nếu thực lực của Trường Vinh Hạo rất mạnh, hững pháp trận đáng lẽ cũng phải rất mạnh mới phải.
Cho nên Lâm Phong kết luận thực lực của Trường Vinh Hạo này chắc hẳn còn xa mới bằng mình. Nếu Lâm Phong muốn đối phó với hắn sẽ rất dễ dàng.
Tiếp theo lại xem Trường Vinh Hạo này có thức thời không, nếu hắn thức thời, Lâm Phong tất nhiên sẽ không làm gì hắn.
Dù sao Lâm Phong không phải là kẻ thích lạm sát kẻ vô tội, nhưng nếu Trường Vinh Hạo này không thức thời, Lâm Phong có lẽ sẽ phải ra tay.
Đến lúc đó, Trường Vinh Hạo chắc chắn sẽ không có kết quả gì tốt. Dù sao thực lực của hai người bọn họ chênh lệch rất nhiều.
Chờ đến khi Trường Vinh Hạo nghe được giọng nói của Lâm Phong và đi ra, nhìn thấy Lâm Phong đứng ở giữa không trung, Trường Vinh Hạo nhíu mày, bởi vì lúc này hắn thật ra hơi cảnh giác.
- Đạo hữu làm vậy là có ý gì? Tại sao đạo hữu lại muốn xông vào đạo tràng của ta? Ta và đạo hữu trước kia chắc hẳn không oán những ngày gần đây cũng không thù. Vẫn hy vọng đạo hữu có thể cho ta một lời giải thích, bằng không chỉ sợ chuyện này sẽ không dễ giải quyết đâu.
Trường Vinh Hạo đã bắt đầu cảnh giác, hắn không biết Lâm Phong là người thế nào, cũng không biết Lâm Phong tới đây rốt cuộc có ý gì, cho nên Trường Vinh Hạo đã sẵn sàng ra tay.
Dù sao người khác xông đến cửa nhà mình, nếu Trường Vinh Hạo không làm gì, vậy chắc chắn sẽ xảy ra vấn đề.
Chỉ có điều bất kể Trường Vinh Hạo chuẩn bị thế nào, thật ra đều không có tác dụng gì..
Dù sao Lâm Phong muốn bắt lấy hắn vẫn thật sự quá đơn giản. Mà lúc này, Lâm Phong nhìn thấy Trường Vinh Hạo như vậy, hắn cũng không trực tiếp thể hiện ra thực lực của mình.
Bởi vì Lâm Phong không thích lấy thực lực của mình đi ép người, vẫn hy vọng có thể nói đạo lý với Trường Vinh Hạo. Tất nhiên có thể nói đạo lý là tốt nhất, nếu không thể nói được, Lâm Phong sẽ dùng thực lực để nói chuyện, cho Trường Vinh Hạo này biết không phải ai cũng có thể chọc vào hắn. Cho nên Lâm Phong có vẻ rất hiền hòa, nhìn qua hình như rất dễ nói chuyện vậy.