- Lâm Phong, quá tốt rồi, ngươi đã sáng tạo ra kỳ tích. Ta không nghĩ tới hai chúng ta có thể phá vỡ được trận pháp cổ xưa này. Chỉ cần hai chúng ta có thể sống sót ra ngoài, chúng ta nhất định sẽ trở thành đôi hợp tác mạnh nhất trong lịch sử.
Lúc này, Vạn Tôn Thần Thú rất hưng phấn, dù sao bây giờ hắn đã có hy vọng sống sót. Đây là giây phút hạnh phúc nhất đối với mỗi người sắp chết.
Cho dù bây giờ hắn vẫn đang ở trong tình thế rất nguy hiểm, nhưng hắn đã có thể nhìn thấy hy vọng mới.
Lúc này, Lâm Phong càng thêm hưng phấn, mặc dù thân thể hắn đã sắp không chịu nổi nữa.
Khi các đòn công kích của Lâm Phong lần lượt đánh vào đại trận cổ xưa này, đại trận cổ xưa này dường như vẫn vận hành, không hề bị ảnh hưởng.
Nhưng đòn công kích của Lâm Phong trước sau vẫn luôn đánh vào điểm bọn họ đã sử dụng kỹ năng hợp kích trước đó.
Theo số lần công kích tăng lên, toàn bộ đại trận này cuối cùng đã bắt đầu xảy ra vấn đề, hoạt động của nó rõ ràng không còn suôn sẻ như trước.
Lâm Phong thật ra đã phát hiện ra vấn đề này từ trước, nhưng lúc đó Lâm Phong cho rằng đó có thể chỉ là ảo giác của mình thôi. Có lẽ đây cũng chỉ là hiện tượng bình thường. Nhưng trong lòng Lâm Phong vẫn luôn hy vọng hết lần này tới lần khác.
Nếu đại trận cổ xưa vận hành không suôn sẻ đúng là do bọn họ sử dụng kỹ năng hợp kích này gây ra, vậy sức chịu đựng của đại trận cổ xưa này đã sắp đến cực hạn.
Chỉ cần bọn họ có thể đột phá giới hạn này, bọn họ có thể sống sót ra ngoài. Cho nên Lâm Phong sẽ vĩnh viễn không bao giờ bỏ cuộc, hắn vẫn luôn công kích vào đại trận cổ xưa này, tới bây giờ cuối cùng đã có tác dụng, bởi vì đại trận cổ xưa này rõ ràng đã không còn vận hành ổn định nữa.
Nói cách khác, sự vận hành của đại trận cổ xưa này đã bị gặp trở ngại rất lớn, nó có thể sẽ sụp đổ trong giây tiếp theo. Lúc này, Lâm Phong cũng rất hưng phấn, Vạn Tôn Thần Thú bên cạnh cũng đang cổ vũ cho Lâm Phong.
Lâm Phong đã tập trung toàn lực công kích, căn bản không hề phòng ngự.
- Đây sẽ là đòn mạnh nhất của ta từ trước đến nay, nó nhất định có thể phá vỡ được đại trận cổ xưa này. Ta tin tưởng ta nhất định có thể làm được!
Bây giờ toàn bộ đại trận cổ xưa rõ ràng vận hành không được thông suốt, thậm chí còn xuất hiện một vài điểm trống.
Sở dĩ Vạn Tôn Thần Thú có thể tồn tại đến bây giờ là nhờ toàn bộ đại trận này vận hành không thông suốt, do đó càng lúc càng có nhiều chỗ an toàn.
Đó là lý do tại sao hắn có thể sống sót qua những đợt công kích của đại trận cổ xưa này.
Lúc này, Lâm Phong đang tập trung tất cả sức lực vào nắm đấm bên phải.
Hắn sẽ tung ra đòn công kích mạnh nhất của mình từ trước tới nay. Lâm Phong cảm thấy lần này mình nhất định có thể phá vỡ được đại trận cổ xưa này.
Bây giờ, đại trận cổ xưa giống như một tấm kính đầy vết rạn nứt, chỉ cần một đòn cuối cùng va chạm, đại trận cổ xưa có thể vỡ tan như thủy tinh, biến thành những mảnh vỡ rơi đầy trên mặt đất.
Vì vậy Lâm Phong gửi gắm tất cả vận mệnh cuối cùng của mình, tất cả sự sống chết của mình vào một đòn mạnh mẽ nhất này.
- Thành công rồi, chúng ta đã thành công rồi, cuối cùng chúng ta đã thành công rồi.
Khi một quyền này của Lâm Phong đánh trúng đại trận cổ xưa này, toàn bộ đại trận cổ xưa giống như bầu trời vỡ vụn, bắt đầu dần dần tràn ngập rất nhiều vết rạn nứt, sau đó trực tiếp sụp đổ ở ngay trước mặt Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú, hóa thành từng điểm sáng và tiêu tan.
Sau khi không còn đại trận cổ xưa này, Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú lại nhìn thấy được cảnh tượng bên ngoài, hai người cuối cùng đã sống sót.
Dưới đòn công kích mạnh nhất của Lâm Phong, đại trận cổ xưa này cuối cùng đã bị phá hủy, bây giờ hai người lại một lần nữa sống sót.
Vạn Tôn Thần Thú nhìn thấy tất cả những điều trước mắt, thậm chí còn cảm thấy điều này không quá thực tế.
Không ngờ chỉ dựa vào hai người bọn họ lại có thể phá vỡ được đại trận cổ xưa này, đây là một đại trận cổ xưa do các đại năng viễn cổ tạo dựng ra đấy.
Khi một người có tinh thần vĩnh viễn không bao giờ bỏ cuộc, người đó có thể tự tin làm bất cứ việc gì.
Mà bây giờ Lâm Phong chính là như thế. Mặc dù hắn rơi vào trong tình thế cực kỳ nguy hiểm, nhưng hắn ở trong đại trận cổ xưa có thể chết bất kỳ lúc nào này, hắn chưa bao giờ bỏ cuộc. Hắn khác Vạn Tôn Thần Thú. Vạn Tôn Thần Thú không có gì phải lo lắng, cho nên chết đối với hắn thật ra không quá đáng sợ.
Hắn không có nhận thức nhiều về cái chết, cho nên khi biết mình đã mệt mỏi kiệt sức, hắn chưa từng nghĩ mình sẽ tiếp tục phản kháng. Ngược lại, hắn trực tiếp bỏ cuộc, chờ đợi cái chết sẽ đến.