Mặc dù tình trạng của Vạn Tôn Thần Thú bây giờ không tốt, đã không còn linh lực gì nữa, nhưng hắn muốn khôi phục lại cũng không khó.
Chỉ có điều Lâm Phong muốn làm nhất bây giờ là nhanh chóng rời khỏi nơi này. Nếu chẳng may tình hình xảy ra đúng như lời Lâm Phong nói, bọn họ gặp phải tình huống gì khác, bọn họ sẽ không có cách nào ứng phó được.
Vạn Tôn Thần Thú cảm nghe Lâm Phong nói xong, hẳn cảm thấy Lâm Phong nói vậy cũng đúng, lập tức đi theo Lâm Phong rời khỏi đây.
Chỉ là ở đây ngoại trừ đại trận cổ xưa, còn có những thứ khác, Lâm Phong rất tò mò, nhưng bây giờ không phải lúc để tìm hiểu về những thứ này...
Dù sao bây giờ bọn họ cần phải sống sót trước. Bọn họ ở lại nơi này quả thật quá nguy hiểm.
- Ngươi sống ở đây lâu như vậy, ta còn tưởng ngươi biết rất rõ tình hình ở nơi này chứ? Ta không ngờ ngươi còn không biết ở đây có một đại trận cổ xưa. Ta thực sự không biết mấy năm qua, ngươi đã làm những gì.
Sau khi rời khỏi nơi này, Lâm Phong thật sự muốn phàn nàn về Vạn Tôn Thần Thú. Dù sao hắn đã sống ở đây lâu như vậy, còn không biết rõ tình hình ở trong đó. Điều này thực sự khiến Lâm Phong cảm thấy cạn lời.
Vạn Tôn Thần Thú nghe Lâm Phong nói xong lại không thể phản bác được. Dù sao điều này đúng là sự thật. Trước đây, hắn không hề nhận ra ở đó có một đại trận cổ xưa. Hắn chỉ cảm thấy xung quanh đây có một nguồn linh lực đặc biệt khác thường nhưng chưa từng liên tưởng tới nguồn linh lực này rốt cuộc được dùng để làm gì. Hắn cũng không phát hiện ra manh mối gì về đại trận cổ xưa này.
Có thể sống sót ra khỏi đại trận cổ xưa quả thật không dễ dàng gì. Dù sao mỗi đại trận cổ xưa đều rất khủng khiếp. Tuy Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú đã trải qua sinh tử, nhưng bọn họ vẫn suýt chút nữa phải chết ở chỗ này.
Nhưng dù thế nào đi nữa, hai người vẫn sống sót. Tuy nhiên trong lòng Lâm Phong lúc này thật ra còn rất nhiều nghi vấn. Chẳng qua Lâm Phong cũng biết bây giờ không phải lúc làm rõ những vấn đề này. Bởi vì hắn không biết nơi này nguy hiểm tới mức nào.
Cho nên lựa chọn tốt nhất bây giờ là nhanh chóng rời khỏi nơi này. Nếu như xảy ra vấn đề gì khác, vậy chẳng khác nào được một mất mười.
Sau khi Vạn Tôn Thần Thú nghe Lâm Phong nói như vậy, hắn cũng đồng ý với ý kiến của Lâm Phong, bởi vì hắn không ngờ nơi này lại nguy hiểm như vậy.
Nhưng trên đường rời khỏi đây, Lâm Phong khá tò mò. Bởi vì Lâm Phong vốn tưởng Vạn Tôn Thần Thú này đã sống ở đây lâu như vậy, đáng lẽ hắn phải khá quen thuộc với nơi này mới phải. Nhưng xem tình hình này, Vạn Tôn Thần Thú này không chỉ đơn thuần là không quen thuộc với trong đó, hắn thậm chí còn không biết trong đó có một đại trận cổ xưa lớn như vậy. Điều này thật sự thái quá.
Vì vậy Lâm Phong không khỏi oán trách vài câu. Sau khi, Lâm Phong đưa ra lời phàn nàn này, Vạn Tôn Thần Thú cũng biết điều này quả thật là thái quá.
Nhưng tình hình thực tế đúng là như vậy. Trước đó Vạn Tôn Thần Thú không phát hiện ra có điều gì không đúng.
- Ta nói cho ngươi biết, ta không phải muốn biện bạch cho mình về chuyện này. Đừng nói ta không phát hiện ra đại trận cổ xưa, nếu ta phát hiện ra nó, ta có thể làm gì? Ta cũng đâu thể phá hủy được nó. Cho dù ta có thể phát hiện ra nó, ta chắc chắn sẽ giữ nó lại. Nhưng ta không biết làm thế nào để kích hoạt nó. Cũng tại hai chúng ta đánh nhau ở trong đó, cuối cùng mới kích hoạt nó đấy chứ? Cho nên ngươi không thể trách ta về chuyện này được.
Không thể không nói, Vạn Tôn Thần Thú này đúng là một cao thủ ngụy biện. Lâm Phong không ngờ hắn có thể tìm ra được lý do thanh minh cho mình từ góc độ này.
Vừa rồi, mình còn thấy trên mặt hắn có chút xấu hổ, nhưng không lâu sau, hắn đã lập tức thay đổi sắc mặt.
Chỉ có thể nói, nếu Vạn Tôn Thần Thú này ở cùng với đám Tổ Long, nhất định sẽ có tiếng nói chung, dù sao bọn họ đều không biết xấu hổ như nhau.
Chẳng qua Lâm Phong quan tâm nhất vẫn là chỗ này, dù sao chỗ này quả nhiên không tầm thường.
Cho dù ở một chiến trường viễn cổ có một đại trận cổ xưa như vậy vẫn thực sự khủng khiếp. Hơn nữa, đại trận cổ xưa này có vẻ như chưa từng được kích hoạt.
Điều này quả thật khiến người ta thấy khó hiểu, không biết ở đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, lại có thể có thứ không tầm thường như vậy.
- Được rồi, chúng ta không nói chuyện này nữa. Bây giờ ngươi nói cho ta biết tất cả những gì ngươi biết trước đó đi. Ta cảm thấy trước đây ngươi không nói thật với ta, chắc chắn ngươi đang che giấu điều gì đó.
Lúc trước, khi bọn họ còn ở trong đại trận cổ xưa này, Lâm Phong từng hỏi Vạn Tôn Thần Thú xem hắn biết được bao nhiêu? Khi đó Vạn Tôn Thần Thú có nói cho Lâm Phong biết một vài điều.