- Ta có vài thứ trong này, sau khi ngươi ăn vào, có lẽ nó sẽ giúp ích cho ngươi. Đương nhiên, ta không biết nó có khả năng giúp ích cho ngươi tới mức nào.
Trong lúc bọn họ ở trong đại trận cổ xưa, tình hình quả thật quá khẩn cấp, Lâm Phong không kịp giao những đan dược kia cho Vạn Tôn Thần Thú.
Hơn nữa, lúc đó Vạn Tôn Thần Thú không bị thương quá nghiêm trọng, chỉ là trên người không có nhiều linh lực thôi.
Vì vậy, Lâm Phong có đưa những đan dược này cho Vạn Tôn Thần Thú cũng không có tác dụng gì, nhưng bây giờ lại khác, chuyện quan trọng nhất bây giờ là để cho vết thương của Vạn Tôn Thần Thú được hồi phục.
Về phần vấn đề linh lực, hắn chỉ cần chậm rãi điều chỉnh là có thể hồi phục lại. Vạn Tôn Thần Thú nhận lấy đan dược vừa nuốt vào mà không hề do dự.
Hắn cũng không hề lo lắng Lâm Phong sẽ động tay động chân vào đó.
Bây giờ bọn họ đã an toàn, tạm thời không cần lo lắng nữa. Nhưng cảm giác ở trong phạm vi của chiến trường viễn cổ này quả thật không phải chuyện tốt.
Không ai biết liệu có thứ gì đó sẽ xuất hiện ở đây không. Cho nên tốt nhất, bọn họ vẫn phải mau chóng rời khỏi đây. Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú đều đi tới một nơi an toàn.
Mặc dù nơi này vẫn còn nằm dưới lòng đất, nhưng đây là khu vực Vạn Tôn Thần Thú tự mình khai thác ra, không thuộc về phạm vi của chiến trường cổ đại này bao phủ.
Lâm Phong kiểm tra, phát hiện nơi này thật sự đã ở ngoài phạm vi của chiến trường viễn cổ, cho nên ở đây chắc hẳn an toàn rồi. Hơn nữa, bọn họ ở đây cũng đúng lúc có thể nhanh chóng hồi phục lại trạng thái của mình. Dù sao trước đó hai người đã bị thương nặng.
Đặc biệt là Vạn Tôn Thần Thú, hắn không chỉ bị thương nặng, tất cả linh lực trên thân đã bị tiêu hao sạch. Cho nên hắn vẫn phải bổ sung linh lực, chữa lành vết thương mới tính tới chuyện khác.
Lâm Phong không biết những đan dược trên người mình có tác dụng gì với Vạn Tôn Thần Thú không.
Tuy nhiên, lúc trước khi ở trong đại trận, Lâm Phong đã đưa cho Vạn Tôn Thần Thú một ít, chúng vẫn có chút hiệu quả.
Cho nên bây giờ chúng chắc hẳn vẫn còn có tác dụng. Sau khi Vạn Tôn Thần Thú ăn đan dược vào, hắn quả thật đã khôi phục được rất nhiều.
- Nếu không có những thứ này của ngươi, có lẽ ta đã không thể nhanh chóng khôi phục như vậy. Mặc dù thực lực của ta còn chưa khôi phục đến mức cao nhất, nhưng ít nhất ta đã hồi phục được 70% hoặc 80%, phần còn lại cũng không cần vội.
Qua nửa ngày sau, Vạn Tôn Thần Thú đã tạm thời khôi phục. Mặc dù vết thương trên người hắn còn chưa hoàn toàn bình phục của hắn nữa. Lâm Phong cơ bản cũng đã hồi phục.
Lần này, Lâm Phong có thu hoạch không hề nhỏ, mặc dù hắn cũng tổn thất không ít, nhưng sau khi thu hoạch được một con thần thú, vẫn có thể tính là thu hoạch cực lớn.
Tiếp theo, chuyện Lâm Phong phải làm là tiến hành tìm kiếm chiến trường viễn cổ này, sau đó chuẩn bị rời khỏi đây.
Dù sao, Lâm Phong ở chỗ này ở lâu, hắn lo lắng âm khí sẽ xâm nhập vào kinh mạch của hắn, tới lúc đó sẽ có phiền toái...
Vạn Tôn Thần Thú nghe Lâm Phong nói xong, hắn không cảm giác có vấn đề gì. Dù sao hắn ở dưới này quen rồi, hắn không lo lắng những âm khí này sẽ ăn mòn mình. Nhưng hắn chưa bao giờ ra ngoài, cho nên hắn ít nhiều vẫn sợ hãi.
- Ngươi không cần lo lắng về chuyện này. Nếu ta dẫn ngươi đi cùng, sẽ không có vấn đề gì. Hơn nữa, ở ngoài vui hơn ở đây nhiều. Thế giới bên ngoài muôn màu muôn vẻ, đẹp hơn nơi này rất nhiều. Ta tin tưởng sau khi ngươi đi ra, ngươi nhất định sẽ thích.
Bởi vì Vạn Tôn Thần Thú chưa từng rời khỏi nơi này, hắn không biết bên ngoài trông thế nào.
Trước khi Lâm Phong đến đây, hắn còn không biết bên ngoài có thế giới khác. Bây giờ sau khi hắn nghe Lâm Phong nói vậy, sự tò mò của anh lập tức được khơi dậy.
Hắn cũng muốn biết thế giới bên ngoài trông thế nào, có thật sự thú vị như những lời Lâm Phong nói không? Nếu đúng là vậy thì tốt.
Chỉ có điều bây giờ Vạn Tôn Thần Thú vẫn phải dẫn theo Lâm Phong đi tìm kiếm chiến trường viễn cổ này trước khi rời đi.
Sau khi uống viên đan dược của Lâm Phong xong, vết thương của Vạn Tôn Thần Thú đã phần nào bình phục.
Lâm Phong cũng tranh thủ lúc Vạn Tôn Thần Thú hồi phục để điều chỉnh lại trạng thái của mình.
Bởi vì hắn bị thương tương đối nhẹ, uống mấy viên đan dược là hồi phục. Bây giờ, thực lực Lâm Phong đã khôi phục đến mức cao nhất.
Trong lòng hắn lại thấy tò mò về chiến trường viễn cổ này.
Hắn thực sự muốn biết chiến trường viễn cổ này nắm giữ những bí mật gì, tại sao nó lại có thể che giấu một đại trận cổ xưa như vậy. Hơn nữa, nơi này còn có thể sinh ra được một thần thú như Vạn Tôn Thần Thú, điêu này thực sự quá thần kỳ.
Tuy nhiên, trước khi tiến hành tìm kiếm, Lâm Phong vẫn hỏi Vạn Tôn Thần Thú xem hắn có gợi ý gì về việc bắt đầu tìm kiếm ở đâu sẽ tốt hơn không.