Chỉ có thể nói, một khi cơ duyên tới, sẽ khiến mỗi người được nâng cao cực lớn.
Chẳng qua nếu chỉ đơn thuần có vậy còn chưa đủ khiến Lâm Phong hài lòng. Dù sao trong lòng hắn còn có quá nhiều nghi ngờ, hắn muốn giải đáp tất cả những nghi ngờ này.
Nhưng Lâm Phong cũng biết, bọn họ ở đây lâu sẽ rất nguy hiểm. Vì vậy, hắn chỉ có thể kiểm tra một lượt những nơi hắn có rằng hữu dụng, xem có thể tìm thêm được đáp án mà Lâm Phong muốn biết không.
- Ta đã đến những nơi này vô số lần, ta nghĩ cho dù ngươi có kiểm tra cẩn thận thế nào đi nữa, chắc hẳn cũng không tìm ra được thứ gì khác đâu.
- Chúng ta hãy mau chóng rời khỏi đây thôi. Tuy rằng đại trận cổ xưa này dường như đã bị phá hủy, nhưng nếu nó có thể tự phục hồi, chúng ta chưa chắc có thể ra ngoài được đâu.
Vạn Tôn Thần Thú đi tới phía trên đại trận cổ xưa này, hắn vẫn rất sợ hãi. Đại trận cổ xưa này đã để ám ảnh đủ lớn cho Vạn Tôn Thần Thú.
Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú trở lại đại trận cổ xưa, cũng tìm kiếm khắp chỗ này.
Chỉ có điều bọn họ vẫn không tìm thấy thứ gì đặc biệt có giá trị. Ban đầu, Lâm Phong muốn kiểm tra lại đại trận cổ xưa này, xem thử có thể lấy được trận đồ của nó không? Sau này, nó có thể sẽ có ích cho Lâm Phong. Bởi vì trong tay Lâm Phong bây giờ không có nhiều nguyên liệu như vậy.
Nhưng Lâm Phong tin tưởng một ngày nào đó, hắn có thể thu thập đủ tất cả nguyên liệu cần dùng cho đại trận cổ xưa này. Khi đó, đại trận cổ xưa này sẽ trở thành một trong những con át chủ bài của Lâm Phong.
Chỉ có điều sau khi tìm kiếm một lúc, mặc dù Lâm Phong đã lấy được trận đồ trận pháp của đại trận cổ xưa này, nhưng những nguyên liệu này thực sự khiến Lâm Phong đau đầu, bởi vì trước đây hắn chưa từng nhìn thấy những nguyên liệu này.
Mà ngoài điều đó ra, Lâm Phong còn có thu hoạch khác. Bởi vì khi hắn nhận ra được tử khí và sinh cơ ở đây, tâm cảnh của hắn đã phần nào được nâng cao.
Điều này xem như một thu hoạch không nhỏ. Dù sao lần này Lâm Phong ra ngoài là để đột phá bình cảnh trong tâm cảnh của mình.
Mà bây giờ tâm cảnh được nâng cao một bước nhỏ như vậy cũng rất hữu dụng cho Lâm Phong.
Chỉ là bây giờ Vạn Tôn Thần Thú rất lo lắng, dù sao đại trận cổ xưa này đã để lại ám ảnh rất lớn trong lòng hắn, cho nên hắn muốn nhanh chóng rời đi.
- Không sao đâu. Theo suy đoán của ta, đại trận cổ xưa này không thể kích hoạt nữa, nó cũng không thể tự phục hồi. Xung quanh đây không có nguyên liệu như vậy.
- Bởi vậy, chúng ta có thể thoải mái ở đây kiểm tra. Có lẽ nó có thể giải đáp được vài nghi ngờ trong lòng ta và ngươi? Có lẽ chúng ta có thể tìm ra câu trả lời cho bí ẩn về thân thế của ngươi.
Mặc dù Vạn Tôn Thần Thú muốn nhanh chóng rời khỏi nơi này, nhưng Lâm Phong thực sự không bỏ được, dù sao hắn ở đây có thể sẽ tìm được câu trả lời mình muốn.
Hắn thậm chí còn có khả năng phát hiện ra một số bí mật lớn, đó là lý do tại sao hắn không muốn rời đi. Hắn hy vọng có thể lật tìm tất cả khu vực này một lượt.
Chỉ bằng cách này, hắn mới có thể đảm bảo không bỏ sót bất kỳ nơi quan trọng nào. Vạn Tôn Thần Thú không còn cách nào khác, đành phải đi theo phía sau Lâm Phong, cùng Lâm Phong lật tung chỗ này lên.
Sau khi đã kiểm tra tất cả các nơi một lượt, Vạn Tôn Thần Thú lại thúc giục Lâm Phong nhanh chóng rời khỏi nơi này. Bởi vì hắn thực sự không muốn nhìn thấy ánh sáng của đại trận cổ xưa này nữa.
Sau khi Lâm Phong nhìn thấy tình cảnh như vậy, hắn chỉ có thể đồng ý với Vạn Tôn Thần Thú sẽ lập tức rời đi.
- Dù sao ngươi cũng là thần thú, sao ngươi lại nhát gan như vậy? Ta đã nói với ngươi là đại trận cổ xưa này không thể tự khôi phục rồi. Hai người chúng ta ở đây vẫn tương đối an toàn. Nếu nó có khởi động lại, chúng ta đã có kinh nghiệm, chỉ cần dùng chiêu thức kỹ năng hợp kích để phá nó là được rồi.
Lâm Phong còn mấy vấn đề vẫn chưa nhận được câu trả lời thỏa đáng.
Nhưng bây giờ hắn thật sự không cần thiết phải tiến hành tìm kiếm nơi này, sau khi tìm kiếm lâu như vậy, nếu có thể tìm được đáp án, Lâm Phong đã sớm tìm được. Nếu đến bây giờ hắn vẫn không tìm được, vậy hắn có tiếp tục tìm kiếm cũng chẳng có tác dụng gì.
Ngoài ra, Vạn Tôn Thần Thú thật sự muốn mau chóng rời khỏi đây càng sớm càng tốt, cho nên Lâm Phong cũng chuẩn bị rời khỏi đây, rời khỏi lòng đất, trở về với thế giới bên ngoài.
Tục ngữ có câu một khi bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng. Vạn Tôn Thần Thú quả thật bị đại trận cổ xưa này tổn thương quá nghiêm trọng. Vì vậy, nó cũng tạo ra ám ảnh không nhỏ trong lòng hắn. Trước đây, hắn cho rằng đại trận cổ xưa này chẳng là gì cả. Nhưng từ sau khi thật sự trải qua, hắn mới hiểu được nỗi sợ hãi và tuyệt vọng khi mình sắp chết.