- Vị trí chúng ta đang đứng bây giờ chính là chỗ đại trận cổ xưa này. Nhưng bây giờ nó chắc hẳn đã bị phá hỏng, không thể vận hành được nữa. Nếu đạo hữu thấy có hứng thú với nó, có thể xuống xem thử.
Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú thật sự không che giấu, nói luôn với người này về phạm vi của đại trận cổ xưa.
Sau khi nghe Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú nói xong, người vừa tới cúi đầu nhìn xuống dưới, sau đó lại nhìn về phía Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú.
Lúc này, bọn họ có thể thấy được rõ ràng ánh mắt của người này khác hẳn lúc trước, nhưng không biết vì sao.
Mặc dù Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú giật mình trước động tác đột ngột của đối phương, nhưng ít nhất hai bên không trực tiếp phát sinh xung đột.
Cuối cùng, Lâm Phong vẫn ngăn cản Vạn Tôn Thần Thú, không để Vạn Tôn Thần Thú ra tay. Bằng không, nếu để cho Vạn Tôn Thần Thú ra tay, hai bên nhất định sẽ đánh nhau.
Bây giờ bọn họ còn chưa biết bối cảnh và lai lịch của đối phương thế nào, nếu bây giờ bọn họ ra tay chiến đấu với đối phương, chắc chắn sẽ có phiền phức.
Vì vậy, Lâm Phong tất nhiên phải cố nhẫn nhịn. Sau khi đối phương giải thích mục đích mình tới đây, Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú mới thở phào nhẹ nhõm.
Thì ra đối phương không phải đến vì bọn họ, mà vì đại trận cổ xưa này. Nhưng bọn họ ngẫm lại cũng thấy có lý.
Dù sao cảnh tượng do đại trận cổ xưa này gây ra quả thật không nhỏ. Mặc dù lúc đó Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú đều ở dưới lòng đất, bên trong đại trận cổ xưa này, không biết tình hình bên ngoài thế nào, nhưng chỉ cần đoán, bọn họ cũng có thể đoán được dao động do đại trận cổ xưa này gây ra chắc hẳn có thể truyền đi rất xa.
Bọn họ chỉ không biết nó sẽ thu hút người nào tới đây. Lúc này, Lâm Phong thật ra rất thận trọng. Bởi vì đối phương không phải là người đơn giản, khí chất trên người hắn quả thật quá đặc biệt.
Lâm Phong chưa từng nhìn thấy người nào có khí chất như vậy. Hơn nữa, nhìn tuổi tác của đối phương chắc hẳn không lớn hơn mình bao nhiêu.
Bây giờ hắn đã đạt đến trình độ này, quả thật không phải là kẻ có thể tùy tiện động vào. Dù sao Lâm Phong đã trải qua nhiều kỳ ngộ như vậy mới có thể đạt được thực lực như bây giờ.
- Hai người chúng ta đã nói hết những gì mình biết cho các ngươi ngươi rồi. Chúng ta chỉ hy vọng đạo hữu có thể nói cho chúng ta biết, hai người đạo hữu đến từ thế lực nào vậy?
Cho tới lúc này, Lâm Phong vẫn rất khách sáo. Mặc dù Lâm Phong vẫn luôn đề phòng, nhưng thực lực của đối phương lộ rõ như vậy.
Nếu bọn họ có thể tránh xung đột với đối phương thì vẫn tốt hơn. Đó là lý do tại sao Lâm Phong nói chuyện vẫn luôn khách sáo như vậy.
Bây giờ, Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú đã trả lời vấn đề của hắn, Lâm Phong muốn ép đối phương ít nhiều giải đáp thắc mắc cho mình.
Vì thế Lâm Phong trực tiếp đưa ra câu hỏi. Lúc này, hắn hỏi vẫn khá lịch sự, hy vọng có được đáp án từ đối phương.
Nhưng khi đối phương nghe thấy Lâm Phong hỏi về vấn đề này, hắn không trả lời Lâm Phong, ngược lại nhìn Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú với vẻ hứng thú.
Đây là lần thứ hai đối phương lộ ra ánh mắt này. Vừa rồi, sau khi ánh mắt của đối phương thay đổi, Lâm Phong đã bắt đầu trở nên cảnh giác.
Bởi vì hắn cảm giác đối phương hình như đã chuyển hứng thú tới trên người bọn họ. Nếu vậy, hắn càng phải cẩn thận đề phòng hơn.
- Ta không ngờ thực lực của hai ngươi còn tạm được, lại có thể sống sót thoát ra khỏi khỏi đại trận cổ xưa này. Điều này thật sự khiến ta thấy bất ngờ đấy.
- Không ngờ phía dưới này cũng có người xuất sắc như cách ngươi, thật thú vị.
Lâm Phong nhíu mày khi nghe được đối phương nói như vậy. Bởi vì đối phương chẳng những không trả lời câu hỏi của hắn, đối phương còn nói chuyện với giọng điệu rất khinh thường.
Nó giống như việc đánh giá một người có địa vị thấp hơn mình rất nhiều vậy.
Cảm giác này khiến Lâm Phong thấy rất khó chịu. Cơn giận dần dần tích tụ trong lòng Lâm Phong.
Bởi vì đối phương bị thu hút bởi đại trận cổ xưa này do Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú gây ra.
Cho nên khi hắn tới nơi này, hắn không ngờ ở đây còn có người khác, cho nên hắn hơi kinh ngạc về sự xuất hiện của Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú.
Chẳng qua, thực lực của đối phương đúng là rất mạnh, cho nên khi nhìn thấy Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú, hắn không hề hoảng sợ. Ngược lại, Lâm Phong và Vạn Tôn Thần Thú hơi căng thẳng. Dù sao tới bây giờ, bọn họ còn chưa biết thái độ của đối phương rốt cuộc thế nào, nên không có cách nào ra tay.
Lâm Phong vẫn duy trì sự khách sáo đúng mực, giao tiếp với đối phương. Nếu đối phương thật sự không có ác ý, vậy chuyện này sẽ kết thúc như vậy, hai bên không có mâu thuẫn gì, mọi người nước sông không phạm nước giếng là được rồi.