Nhưng không ngờ Mạc Bắc thật sự quá cần Quy Sơn Hỏa Thú, cho nên hắn bắt đầu uy hiếp Lâm Phong.
Sau khi Lâm Phong nghe được những lời uy hiếp này, hắn tức giận cười ngược, bản thân định tha cho hắn, không ngờ hắn bắt đầu uy hiếp mình.
Nếu vậy, mình cứ trực tiếp giải quyết hắn là được rồi. Hơn nữa, Lâm Phong không định để cho Quy Sơn Hỏa Thú và Vạn Tôn Thần Thú ra tay.
Bởi vì Lâm Phong đã có phán đoán đại khái về thực lực của Mạc Bắc, biết mình đi đối phó với hắn chắc hẳn không có vấn đề gì. Cho nên Lâm Phong đã ngăn cản Quy Sơn Hỏa Thú và Vạn Tôn Thần Thú.
- Hai người các ngươi không cần ra tay, ta tự mình tới giải quyết. Tuy hắn quả thật có chút thực lực, nhưng vẫn kém xa ta, một mình ta giải quyết hắn sẽ không có bất kỳ vấn đề gì.
Lâm Phong bảo Quy Sơn Hỏa Thú và Vạn Tôn Thần Thú cứ yên tâm. Cho dù giải quyết người này không dễ, nhưng Lâm Phong vẫn có lòng tin chắc chắn sẽ thắng.
Sau khi Mạc Bắc nghe được Lâm Phong nói như vậy, lòng kiêu ngạo của hắn cũng bị kích thích.
Bởi vì hắn cảm thấy mình không đối phó được ba người Lâm Phong, nhưng nếu chỉ đối phó với một người trong đó thì tuyệt đối không có vấn đề gì.
Cho nên nhìn thấy Lâm Phong đi ra một mình, Mạc Bắc vẫn nhìn Lâm Phong với một thái độ trịnh thượng.
Thực lực của hai người quả thật chênh lệch không lớn, hơn nữa xem tình hình lúc trước, Mạc Bắc quả thật có không ít thủ đoạn.
Nếu không hắn bị Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú điên cuồng công kích, cũng không thể không bị thương. Dù sao hắn cũng có chút bản lĩnh.
Nhưng chỉ sợ bản lĩnh này cũng có giới hạn. Lúc đó Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú không dùng hết sức, cho nên hắn mới có cơ hội như vậy.
Nếu lúc đó hai người bọn họ dùng hết sức, Mạc Bắc sợ rằng đã tiêu đời.
- Đạo hữu ngươi muốn một mình giải quyết ta sao? Ta chỉ sợ ngươi không làm được thôi. Nếu đạo hữu nhất quyết một mình ra tay, vậy chúng ta không ngại đánh cược đi.
- Nếu ta có thể giải quyết được bằng hữu, vậy ngươi phải để linh thú kia đi cùng với ta, nếu quả thật không được, ta tùy đạo hữu xử lý?
Nhìn thấy Lâm Phong muốn một mình đi ra giải quyết mình, Mạc Bắc vô cùng lòng tự tin, bởi vì hắn cảm thấy mình không có đối thủ trong cùng cấp.
Lâm Phong nghe được Mạc Bắc nói vậy thì phì cười, không ngờ đến bây giờ tên này vẫn chưa nhìn rõ được tình hình.
Nhưng nếu hắn dám nói, Lâm Phong dĩ nhiên không có lý do gì để từ chối. Dù sao Lâm Phong đối phó người không dễ nhưng muốn giải quyết hắn chắc chắn sẽ không có vấn đề gì. Vì vậy Lâm Phong vui vẻ đáp ứng, sau đó hai bên ra tay.
Dựa theo tình huống bình thường, không cần bao lâu, tối đa là mấy giây, sợ rằng Mạc Bắc nhất định phải chết. Lâm Phong cộng thêm Vạn Tôn Thần Thú lại thêm Quy Sơn Hỏa Thú, ba người bọn họ cùng đối phó với một người, trừ khi thực lực của người này vô cùng khủng khiếp, nếu không tuyệt đối không thể sống sót. Nhưng bởi vì Mạc Bắc quả thật quá ngông cuồng, hơn nữa Lâm Phong đã có phán đoán nhất định về thực lực của hắn, biết mình giải quyết Mạc Bắc chắc hẳn không có vấn đề gì, cho nên Lâm Phong bảo Mạc Bắc một đấu một với mình.
Nếu Lâm Phong không tự tin, hắn sẽ không đưa ra yêu cầu như vậy. Bây giờ hắn đã tự tin thì trực tiếp giải quyết hắn là được rồi.
Mặc dù nói là một đấu một, nhưng Lâm Phong tin chắc mình sẽ không có vấn đề gì. Mạc Bắc thật sự không ngờ Lâm Phong sẽ đưa ra yêu cầu như vậy.
Nhưng điều này khiến hắn rất cao hứng, dù sao hắn đặc biệt tự tin vào thực lực của mình.
Tuy một chọi ba, hắn cảm thấy mình không có hi vọng gì, nhưng nếu một đấu một, hắn cho rằng mình có thể nghiền ép Lâm Phong, thậm chí hắn còn đánh cược với Lâm Phong. Điều này khiến Lâm Phong càng không cần lo lắng nữa.
Chuyện đánh cược này chẳng có ý nghĩa gì đối với Lâm Phong.
Dù sao Lâm Phong nắm chắc có thể trực tiếp bắt được hắn, cũng có nghĩa là Lâm Phong căn bản chắc chắn sẽ thắng trong vụ đánh cược này.
- Hai người chúng ta rốt cuộc ai được ai không được, sợ rằng bây giờ chỉ nói suông cũng chẳng có ý nghĩa gì.
- Chỉ có sau khi ra tay mới biết được. Ta cũng muốn xem thử ngươi rốt cuộc lợi hại tới mức nào.
Mặc dù bây giờ Mạc Bắc nói rất lợi hại, lại nói Lâm Phong không được, nhưng Lâm Phong căn bản không để tâm tới những lời đó, dù sao Lâm Phong đặc biệt tự tin vào thực lực của mình.
Cho dù Mạc Bắc lại mạnh hơn nữa, hắn vẫn không thể làm gì được Lâm Phong, cho nên ý định của Lâm Phong lúc này là muốn dùng thực tế vả mặt hắn.
Mạc Bắc vẫn chưa ý thức được quyết định này của mình ngu xuẩn tới mức nào, sau đó hai người ra tay.
Tuy lúc đầu hai bên ngang nhau, không phân thắng bại.
Nhưng mọi người có thể nhìn ra rõ ràng, Lâm Phong đối phó ung dung hơn.