Cho nên Mạc Bắc không thể nào gây uy hiếp gì cho Lâm Phong. Chờ đến về sau Lâm Phong càng tập trung hơn, công kích cũng càng lúc càng sắc bén, Mạc Bắc muôn tránh cũng càng thêm khó khăn, thậm chí Mạc Bắc đã từng bị dồn vào tình cảnh vô cùng nguy hiểm.
Nhưng cũng may Mạc Bắc cũng quả thật có bản lĩnh rất lớn, thành công thoát khỏi tình cảnh nguy hiểm đó.
Nhưng cục diện trước mắt cơ bản đã được quyết định. Nếu hắn tiếp tục đánh nữa, chỉ sợ hắn không phải là đối thủ của Lâm Phong. Bởi vì thân pháp của Lâm Phong không thể bằng được Mạc Bắc, nhưng Lâm Phong có thể dựa vào thủ đoạn tấn công khủng khiếp của mình làm cho những thân pháp của Mạc Bắc hoàn toàn mất đi tác dụng, nói cách khác nếu thật sự đánh tiếp, Mạc Bắc cuối cùng chắc chắn sẽ không tránh né được, vậy hắn chỉ có thể cố chống đỡ. Mà một khi miễn cưỡng đón đỡ, dựa vào cường độ thân thể cùng với thực lực của hắn, sợ rằng có khả năng sẽ không đỡ nổi công kích của Lâm Phong, tới lúc đó hắn sẽ xong rồi.
Mình cũng nhất định sẽ thất bại, mà một khi thất bại, vậy mình có thể giữ lại cái mạng này hay không còn chưa biết.
- Có phải ngươi cho rằng mình đã nắm chắc phần thắng? Ta nói cho ngươi biết, ta ngang dọc nhiều năm như vậy, không phải không có chút thủ đoạn, ngươi đừng ép ta.
- Nếu không hai người chúng ta không chỉ phân thắng bại, còn quyết sinh tử đi.
Lúc này, Mạc Bắc ngoài mặt dõng dạc như muốn liều mạng với Lâm Phong, nhưng trong lòng hắn không hề muốn liều mạng với Lâm Phong mà đang chuẩn bị chạy trốn, tuy nhiên hắn ngụy trang rất tốt.
Thậm chí Lâm Phong còn không phát hiện ra. Sau khi nhìn thấy hắn như vậy, Lâm Phong lập tức cảnh giác. Bởi vì từ lúc đầu tới giờ, Lâm Phong không định liều mạng với Mạc Bắc.
Dù sao hai bên chỉ cần phân thắng bại thôi, nếu vậy thì không cần thiết phải đánh tới ta sống ngươi chết.
Nhưng nếu Mạc Bắc thật sự muốn liều mạng, Lâm Phong lại phải cẩn thận, dù sao thực lực giữa hai bên chênh lệch không nhiều.
Một khi Lâm Phong không cẩn thận bị Mạc Bắc công kích trúng, rất có thể sẽ uy hiếp tới tính mạng. Lâm Phong không thể mạo hiểm được.
- Tốt, nếu ngươi muốn phân cao thấp cũng quyết sinh tử, ta sẽ theo cùng, nếu không ngươi còn tưởng ta sợ ngươi.
Tuy lúc này Lâm Phong vô cùng cảnh giác, nhưng điều đó không có nghĩa là Lâm Phong không dám quyết sinh tử với Mạc Bắc.
Nếu Mạc Bắc thật sự muốn liều mạng với mình, Lâm Phong chắc chắn sẽ theo tới cùng.
Cho nên vào giờ phút này Lâm Phong đã chuyển trạng thái, không còn điên cuồng tấn công nữa. Dù sao Lâm Phong cứ điên cuồng tấn công sẽ lộ ra sơ hở càng nhiều hơn.
Ở trong cục diện quyết sinh tử, nếu hắn làm như vậy quả thật quá nguy hiểm.
Một khi để kẻ địch nắm bắt được cơ hội, vậy hắn thật sự sẽ xong đời. Cho nên lúc này Lâm Phong càng thêm thận trọng hơn.
Khi trận chiến này vừa bắt đầu, bất kể là Lâm Phong hay Mạc Bắc đều suy nghĩ rất đơn giản.
Bọn họ chỉ cần phân ra cao thấp là được, dù sao hai người bọn họ còn đang đánh cược.
Nhưng không ngờ đến lúc này, Mạc Bắc phát hiện ra, nếu mình còn tiếp tục đánh với Lâm Phong nữa, mình căn bản không thể có phần thắng.
Mình nhất định sẽ thua trong vụ đánh cược này, nếu làm không tốt, hắn thua cá cược sẽ bị Lâm Phong tùy ý xử lý.
Lúc này, Mạc Bắc chỉ có thể lựa chọn trốn.
Nhưng nếu hắn trực tiếp chạy trốn, khẳng định sẽ không trốn được, dù sao phía sau còn có Quy Sơn Hỏa Thú và Vạn Tôn Thần Thú.
Nếu hắn chạy trốn như vậy, tốc độ của hắn chưa chắc nhanh bằng ba người bọn họ, đến lúc đó chẳng may bị chặn lại, hắn thật sự sẽ gặp nguy hiểm. Cho nên hắn phải lừa Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú vẫn có Vạn Tôn Thần Thú mới được. Vì vậy hắn lại giả vờ như muốn liều mạng với Lâm Phong.
Lâm Phong thật ra cũng rất cẩn thận, bởi vì hắn vốn không muốn quyết sống chết với Mạc Bắc.
Dù sao đây chẳng qua là một trận chiến một đấu một để quyết định ai mạnh hơn mà thôi, còn chưa tới mức phải phân sống chết. Nhưng nếu bây giờ Mạc Bắc muốn liều mạng với mình, Lâm Phong chắc chắn không thể lùi bước.
Cho nên Lâm Phong chuyển sang hình thức khác, Lâm Phong không còn điên cuồng tấn công nữa.
- Ngươi thật sự là một đối thủ đáng kính trọng, cũng thật sự khiến ta thấy vướng tay vướng chân. Nhưng ngươi chắc chắn không thể là đối thủ của ta. Đã tới lúc này, ngươi chỉ có thể là bại tướng dưới tay ta.
Bây giờ Mạc Bắc nói chuyện rất dễ nghe, hơn nữa trên gương mặt không có biểu cảm gì khác thường, nhưng trong lòng hắn đã xác định hắn nhất định phải trốn chạy, nhưng diễn trò phải diễn cho đủ bộ, bằng không một khi bị Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú phát hiện, hắn sẽ xong đời.
Cho nên hắn vừa chiến đấu với Lâm Phong vừa điều chỉnh vị trí của mình, bởi vì hắn muốn tìm cho mình một phương hướng tốt để chạy trốn.
Trước mắt, hắn vẫn đối mặt với Lâm Phong, phía sau Lâm Phong chính là Quy Sơn Hỏa Thú và Vạn Tôn Thần Thú.