- Chỉ có điều có lẽ ngay cả bản thân Mạc Bắc cũng không biết cấm chế linh hồn này.
Sau khi Luyện Ngục Thần nhìn qua, cơ bản đã hiểu rõ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, mặc dù hắn không chưa từng thấy qua bệnh này của Lâm Phong, nhưng hắn biết đại khái rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Sở dĩ Lâm Phong sẽ trúng cấm chế linh hồn này, là vì trước đây Mạc Bắc cắn nuốt Ma Vực Thánh Quả.
Vật này có kèm theo một loại hiệu quả. Bởi vì Mạc Bắc không biết điều này, nên trong lúc bản thân công kích đã hạ cấm chế linh hồn cho Lâm Phong. Hiểu biết của hắn về vật này gần như bằng không.
Lúc đó, Luyện Ngục Thần cũng quên chuyện này.
Sau khi nhìn thấy tình hình này của Lâm Phong, hắn mới nhớ ra có cách nói này. Nếu Mạc Bắc biết, hắn nhất định sẽ lợi dụng điều này để uy hiếp Lâm Phong.
- Cấm chế linh hồn? Có lẽ đúng là có tình huống này. Ngươi có biết rốt cuộc phải giải quyết thế nào không? Nếu ngươi quả thật có thể giải quyết, ta có thể bảo vệ ngươi không chết.
- Nhưng nếu ngươi không giải quyết được, ngươi vẫn phải chết, hơn nữa còn chết một cách đau đớn nhất, ngươi hiểu chưa?
Sau khi nghe được Luyện Ngục Thần nói như vậy, Quy Sơn Hỏa Thú ngẫm nghĩ cũng thấy có khả năng này.
Lâm Phong nhớ lại, trong khoảng thời gian gần đây, hắn ngoại trừ cố đỡ một chưởng của Mạc Bắc ra , thật sự chưa từng để cho người khác có cơ hội như vậy.
Nói cách khác, lời Luyện Ngục Thần nói chắc là sự thật. Ngoại trừ Mạc Bắc ra, không thể có ai khác có cơ hội hạ cấm chế linh hồn cho Lâm Phong.
Nói như vậy, chuyện này lại đơn giản, bọn họ chỉ cần mau chóng nghĩ cách giải trừ là được rồi.
Trong lúc này, mọi người ở đây đều bó tay không làm gì, Quy Sơn Hỏa Thú và Vạn Tôn Thần Thú nhìn thấy dáng vẻ Lâm Phong đau đớn, cũng rất lo lắng.
Nhưng Luyện Ngục Thần đột nhiên lên tiếng, hắn nói có lẽ hắn có thể giúp Lâm Phong giải quyết vấn đề này.
Sau khi nghe Luyện Ngục Thần nói như vậy, Quy Sơn Hỏa Thú đi thẳng tới bên cạnh Luyện Ngục Thần.
Nếu Luyện Ngục Thần thật sự có thể giải quyết được vấn đề này, Quy Sơn Hỏa Thú có thể tah cho hắn.
Nhưng nếu hắn nói dối mình, Quy Sơn Hỏa Thú tuyệt đối không thể tha cho Luyện Ngục Thần.
Luyện Ngục Thần đương nhiên không phải người ngu, hắn biết một khi mình nói ra lời này, vậy nhất định phải làm được. Nếu mình không làm được, vậy chờ đợi mình chắc chắn chính là kết cục càng thêm nguy hiểm, cho nên hắn không dám bảo đảm với Quy Sơn Hỏa Thú.
Trên cơ bản, hắn xác định mình biết rốt cuộc có chuyện gì xảy ra. Sau khi kiểm tra một lúc, Luyện Ngục Thần đã nói cho Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú biết mọi chuyện. Hóa ra, lúc trước Mạc Bắc và Luyện Ngục Thần cùng công kích, Lâm Phong bị ép phải đỡ một đòn. Lúc đó, trong công kích của Mạc Bắc kèm theo một hiệu quả cấm chế linh hồn.
Đương nhiên Mạc Bắc không biết chuyện này, nếu hắn biết, hắn chắc chắn sẽ lợi dụng chuyện này tới uy hiếp Lâm Phong tha cho mình.
Sau khi Lâm Phong ngẫm nghĩ, cảm thấy cách nói này của Luyện Ngục Thần chắc hẳn không có vấn đề gì.
- Đại nhân, ta thật sự không giải được thứ này, không phải ta muốn giải vấn đề này cho đại nhân này, mà ta căn bản không có thực lực như vậy. Hơn nữa cấm chế linh hồn này của hắn là hiệu quả kém theo của Ma Vực Thánh Quả. Trước đây, Mạc Bắc từng ăn trái cây này.
- Cho nên nếu các ngài muốn giải trừ nó, chắc chắn phải trở lại Hồn Hải Luyện Ngục mới được. Nhưng ta có thể giúp đại nhân này giải thử. Nhưng ta không thể bảo đảm một trăm phần trăm.
Khi Quy Sơn Hỏa Thú nghe được Luyện Ngục Thần nói hắn căn bản không giải được, Quy Sơn Hỏa Thú đã giơ tay lên, chuẩn bị đánh chết Luyện Ngục Thần. Nhưng một giây tiếp theo, Luyện Ngục Thần vội vàng đổi giọng.
Bởi vì hắn thật sự không biết nên giải cấm chế linh hồn này thế nào, hắn chỉ biết là Ma Vực Thánh Quả có chứa tác dụng này.
...
Nhưng nó rốt cuộc hình thành thế nào, rốt cuộc phải giải thế nào thì hắn thật sự không biết.
Chỉ có điều Luyện Ngục Thần phải nghĩ cách giúp đỡ Lâm Phong giải trừ cấm chế này mới được. Nếu không hắn sẽ không có kết quả gì tốt.
Quy Sơn Hỏa Thú nghe được Luyện Ngục Thần nói như vậy thì không do dự nữa, dẫn theo Lâm Phong chuẩn bị chạy tới Hồn Hải Luyện Ngục mà hắn đã nói.
Lúc này, Luyện Ngục Thần thật sự không dám giở trò gì, đi ở phía trước dẫn đường cho đám Quy Sơn Hỏa Thú.
- Hồn Hải Luyện Ngục ở cách đây không xa, mấy vị đại nhân, chúng ta sẽ nhanh chóng tới đó thôi. Nhưng sau khi đến chỗ đó, các ngươi tuyệt đối đừng đi lại ở trong đó. Bởi vì trong đó có rất nhiều nơi ta không rõ rốt cuộc có gì, sẽ vô cùng nguy hiểm.
Tâm trạng của Luyện Ngục Thần bây giờ không tệ, dù sao tối thiểu mình tạm thời không cần phải chết. Nếu hắn thật sự có thể giải trừ cấm chế này cho Lâm Phong, vậy hắn càng không cần phải chết nữa.