Dù sao, nói không chừng trong đám người còn có thiên phú đặc thù nhưng đẳng cấp không cao, Trần Thiên Nam không có ý định buông tha.
Lâm Phong không vội lựa chọn, mà tiếp tục nhìn xuống, phát hiện công năng lựa chọn này là dựa theo thực lực tổng hợp của đạo sư xếp hàng từ trên xuống dưới.
Trách không được Lâm Lăng Nhân xếp thứ nhất, Địa Thú Sư trẻ tuổi nhất cũng không phải đùa giỡn.
Thời điểm Lâm Phong nhìn vòng tay ghi chép tin tức của các đạo sư còn lại, đột nhiên cảm giác lông tơ dựng đứng.
Hắn vội vàng quay đầu nhìn, thấy Hạ Sơ Tuyết đang hất cằm ám chỉ cái gì.
Lâm Phong quay đầu nhìn về phía trước, vừa lúc đối mặt nụ cười ý vị thâm trường của Lâm Lăng Nhân.
Ngươi coi lời nói lúc trước của lão nương là đánh rắm đúng không? Hồ sơ của ngươi ở trong tay ta, còn đứng đó xem nửa ngày làm gì? Ngươi dám chọn đạo sư khác thử xem?
Tuy Lâm Lăng Nhân không nói chuyện, nhưng Lâm Phong đọc hiểu ý tứ trên mặt Lâm Lăng Nhân.
Lâm Phong nhìn Lâm Lăng Nhân mỉm cười lấy lòng, sau đó trở lại trang thứ nhất, lựa chọn đạo sư Lâm Lăng Nhân.
Sau một khắc, đệ trình của mình được trực tiếp thông qua.
Thời điểm mọi người tuyển chọn, có người vui mừng có người bi thương, mà trên màn ảnh lớn lại hiện ra danh sách học sinh được đạo sư thông qua.
Lâm Lăng Nhân đứng đầu, danh sách chỉ có Hạ Sơ Tuyết và Lâm Phong, không đợi kết quả hoàn toàn xác định đã trực tiếp xuống đài, ở dưới ánh mắt của chư vị đạo sư cùng học sinh, đi về phía Lâm Phong:
- Xế chiều hôm nay bắt đầu, đúng hạn đến ký túc xá của ta.
Sau khi nói xong, Lâm Lăng Nhân xoay người ly khai, giống như tên của nàng, không cho người ta cơ hội giải thích hay nói chuyện.
Hạ Sơ Tuyết cười nói:
- Dường như có người ngày đầu tiên đã chọc giận mỹ nữ đạo sư của mình?
Lâm Phong bất vi sở động, sắc mặt như thường
- Khục, tục ngữ nói biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, ta đây là xem yêu cầu của đạo sư khác, thu thập tin tức nha. Lâm đạo sư chắc là có thể hiểu được ta.
Thấy Lâm Lăng Nhân lại trực tiếp rời sân bãi, cho dù là hiệu trưởng Bạch Khởi cũng chỉ nở nụ cười mà nhìn, hoàn toàn không có ý tứ muốn xuất thủ ngăn cản.
- Hiệu trưởng, ngươi thực sự không tính xử lý nha đầu kia?
Trần Thiên Nam ở bên người hiệu trưởng, đồng dạng nhìn về phía Lâm Phong.
- Vấn đề này có chút nghiêm túc, chúng ta cần nghiêm túc suy tính.
- Nghiêm túc? Thấy nha đầu kia không theo điều lệ làm việc, ngươi là người cười vui vẻ nhất.
- Xem ra Trần đạo sư có thành kiến, như vậy đi, ngươi đi đánh nha đầu kia một trận, chỉ cần đánh thắng, ta làm chủ cho ngươi.
Trần Thiên Nam nghe hiệu trưởng bắt đầu vô lại, không thể làm gì khác hơn là bất đắc dĩ lui ra.
Chờ vòng sơ tuyển thứ nhất kết thúc, Trần Thiên Nam quả nhiên thu hoạch được học sinh thiên phú cấp S Hàn Phong cùng một vị khác, còn có không ít học sinh thiên phú cấp A và cấp B.
Phân phối đạo sư là không hạn chế một đạo sư có thể nhận bao nhiêu học sinh, cái này cần song phương thảo luận nhiều hơn.
Có đôi khi, đạo sư thực lực cường đại, bởi vì học sinh nhiều mà chiếu cố không hết, nên có một ít học sinh vốn có thể gia nhập, lại lựa chọn tìm đạo sư kém hơn, để nhận lấy tài nguyên và đãi ngộ tốt nhất, như vậy cũng đưa tới có học sinh bằng vận khí rơi vào tay đạo sư tốt.
- Kết quả sơ tuyển đã có.
Hiệu trưởng Bạch Khởi lập tức tuyên bố kết quả.
Trước đây sau khi kết quả xác định, một bộ phận học sinh đã thông qua sẽ trực tiếp rời sân bãi... chờ sơ tuyển triệt để kết thúc, bọn họ sẽ đi văn phòng của đạo sư báo danh.
Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết cũng vậy, trực tiếp rời sân bãi, dựa theo tin tức trong vòng tay, đi tìm đạo sư của mình.
Bình thường mà nói, bởi vì tính đặc thù của Học Viện Ngự Thú, các đạo sư đều thống nhất ở trong một tiểu viện to lớn, phân khu vực cùng dạy học.
Thế nhưng đạo sư giống như Lâm Lăng Nhân, sẽ có văn phòng cùng sân bãi dạy học riêng của mình.
Thời điểm Lâm Phong đến, mới phát hiện một tòa nhà, bao quát mảnh đất trống lớn xung quanh, còn có khu rừng sau lưng, rõ ràng đều là địa bàn của Lâm Lăng Nhân!
Hơn nữa khi hắn tiến vào, vòng tay liền nhắc nhở mình:
- Ngài đã tiến vào khu vực làm việc tư nhân của giáo viên chủ nhiệm Lâm Lăng Nhân.
- Kiểm tra tin tức thủ hoàn, Lâm Phong đồng học, hoan nghênh ngươi đến.
Sáng sớm sau khi Lâm Lăng Nhân rời đi, tin tức của Lâm Phong và Hạ Sơ Tuyết đã được nàng ghi vào trong hệ thống.
Nếu là một ngoại nhân không có trong danh sách tiến vào, tin tức sẽ trực tiếp truyền tống đến chỗ Lâm Lăng Nhân, cảnh cáo có người bất minh xâm lấn.
Mà người trong danh sách này có thể đếm được trên đầu ngón tay, thậm chí không có hiệu trưởng Bạch Khởi cùng đại bộ phận đồng nghiệp.
Thời điểm Lâm Phong đi vào phòng làm việc, phía trước đi tới một nữ nhân tóc ngắn mặc váy đen, khuôn mặt mang nét đẹp tây phương, vóc người còn rất tốt.