Đương nhiên, nếu muốn làm rõ cũng rất đơn giản, cứ xuống sẽ biết rốt cuộc là vật gì.
Chờ đến khi Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú đi xuống, còn chưa quên dẫn theo Thiên Mệnh Hành Giả.
Dù sao hai người bọn họ không thể để lại Thiên Mệnh Hành Giả ở phía trên, chẳng may đến lúc đó để hắn trốn thoát thì phiền toái. Chỉ có điều Thiên Mệnh Hành Giả kháng cự quyết liệt, hắn không muốn đi mạo hiểm.
Nhưng Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú không thể ý tới sự kháng cự của hắn.
- Bây giờ ngươi tốt nhất hãy ngậm miệng lại, đừng làm cho ba người chúng ta thấy phiền. Nếu ba người chúng ta thấy phiền, ngươi rất có thể sẽ chết giữa đường, hiểu chưa?
Ban đầu, Lâm Phong không muốn để ý tới người này, không ngờ Thiên Mệnh Hành Giả càng lúc càng ầm ĩ, cho nên Lâm Phong chỉ có thể uy hiếp hắn.
Sau khi Thiên Mệnh Hành Giả nghe được Lâm Phong uy hiếp thì vội vàng ngậm miệng lại. Nói cách khác, nếu hắn tiếp tục tranh cãi, bọn họ có khả năng sẽ thật sự gặp nguy hiểm.
Tuy tốc độ của Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú lúc này rất chậm, nhưng bọn họ vẫn đi xuống. Vào giờ phút này, bọn họ đã xuống được một nửa.
Chỉ có điều lúc này, hai khí tức xung quanh càng thêm dồi dào, nhưng bọn họ vẫn chưa tới đầu nguồn.
Hơn nữa bởi vì hai khí tức này thật sự quá dồi dào, căn bản không biết chỗ đó rốt cuộc có thứ gì...
Sau một thời gian, hai người Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú cuối cùng đã xuống tới nơi. Lúc này, bọn họ đã rất gần với đầu nguồn của hai khí tức.
Chỉ cần bọn họ đi thêm về phía trước vài bước, bọn họ sẽ nhìn thấy đó rốt cuộc là vật gì. Phía dưới có một không gian thật lớn. Kiến trúc xung quanh có vẻ như đặc biệt cổ xưa, hơn nữa đều mang theo một cảm giác tang thương.
Lâm Phong chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này. Sau khi Quy Sơn Hỏa Thú nhìn thấy cũng hơi nghi ngờ.
- Ta sống nhiều năm như vậy, cũng chưa từng nhìn thấy cảnh tượng này. Xem ra phía dưới không chừng có bảo vật thật. Chẳng qua nó bị không gian này ràng buộc quá lâu, cho nên không bị phát hiện mà thôi. Bây giờ, không gian này xuất hiện vết nứt, mới bị khí tức của bảo vật phá tan.
Nhìn tình hình xung quanh cùng con đường bọn họ xuống đây, Quy Sơn Hỏa Thú đưa ra suy đoán của mình, lúc này Lâm Phong cũng tán thành.
Tồn tại có thể gây ra động tĩnh như vậy tất nhiên không tầm thường. Nếu chỉ là một vật còn sống, Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú sợ rằng không thể nắm chắc có thể bắt đối phương một trăm phần trăm, cho nên bất kể là Lâm Phong hay Quy Sơn Hỏa Thú đều hy vọng đó không phải là kẻ khó chơi nào đó. Chờ sau khi thật sự đến nơi, thông qua những thông tin trước mắt, Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú phát hiện vật phía dưới này không phải là một vật còn sống, hơn nữa không gian này là một không gian độc lập nhỏ, ở trong này có cảm giác vô cùng tang thương.
Đây là không gian đã đóng kín không biết bao nhiêu năm, chỉ là theo thời gian trôi qua, lực lượng phong tỏa không gian nhỏ dần dần xói mòn, dẫn tới các vết nứt lan tràn.
Đến ngày hôm nay, vật bên trong đột nhiên phá tan phong ấn, mới dẫn tới cảnh tượng này.
Nhưng bất kể thế nào, xét tình hình trước mắt, ở trong này thật sự có thể tồn tại bảo vật.
Chính là khí tức của bảo vật này đã phá vỡ vết nứt không gian. Về phần phía dưới rốt cuộc là vật gì, bọn họ lại phải đi tiếp về phía trước mới biết được.
Khi thật sự đi tới đầu nguồn của khi tức kia, Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú đã có thể nhìn thấy rõ ràng.
- Xem ra chúng ta rất may mắn đấy. Đây đúng là một cơ duyên lớn. Ở đây quả nhiên có bảo vật, chỉ là không biết nó rốt cuộc có tác dụng gì thôi. Nhưng chỉ từ khí tức nó tràn ra, ta có thể biết nó tuyệt đối không phải là bảo vật bình thường.
Khi đi tới đây, Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú cơ bản đã có thể kết luận được, ở trong này có bảo vật sắp xuất thế.
Về phần nó rốt cuộc là bảo vật gì, Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú tạm thời không có cách nào xác định được. Chỉ chờ đến khi bọn họ tận mắt nhìn thấy nó, mới có thể chắc chắn.
Chờ đến khi Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú tới nơi, bọn họ đã có thể nhìn thấy rõ ràng hình dáng của vật này. Không ngờ nó là một cái đỉnh tròn ba chân.
Tất cả khí tức đều từ trên đó tràn ra, kể cả khí tức khiến Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú thấy khó hiểu cũng vậy.
Còn về ánh sáng mạnh chiếu thẳng về phía chân trời cũng từ trong đỉnh phát ra.
Tuy bọn họ không biết nó rốt cuộc là vật gì, nhưng cái đỉnh này tuyệt đối là một món bảo vật.
Hơn nữa, đây tuyệt đối không phải là bảo vật bình thường, cũng không biết Lâm Phong và Quy Sơn Hỏa Thú có thể lấy được nó hay không.
- Đây chính là cơ duyên lớn của chúng ta, nhưng không biết chúng ta có thể lấy được vật này đi không. Theo ta thấy, nếu chúng ta thật sự lấy được nó, chúng ta nhất định sẽ có lợi ích cực lớn.
- Loại vật này đúng là có thể gặp không thể cầu, vạn cổ cũng chưa chắc có một cái.