Vì vậy bọn họ vội vàng hỏi Lâm Phong xem rốt cuộc đã có chuyện gì xảy ra, Lâm Phong nhìn thấy vẻ mặt nghi ngờ của hai người, hắn lại càng nghi ngờ hơn.
- Các ngươi có ý gì? Lẽ nào hai người các ngươi không nghe thấy sao? Vật này là Hồng Hoang Cự Đỉnh. Nó có liên quan tới số mệnh của thế giới này, hơn nữa chúng ta còn là người được lựa chọn. Vật này chính là dành cho chúng ta đấy.
Lâm Phong vô cùng nghi ngờ, hắn vốn tưởng hai người Quy Sơn Hỏa Thú và Vạn Tôn Thần Thú đều nghe được âm thanh này, thậm chí Thiên Mệnh Hành Giả chắc chắn cũng nghe được.
Nhưng hắn không ngờ hai người bọn họ tự nhiên lại nghi ngờ hỏi hắn. Cho nên Lâm Phong nghi ngờ, chẳng lẽ chỉ có hắn nghe được âm thanh này?
Sau khi Quy Sơn Hỏa Thú nghe được Lâm Phong hỏi vậy, hắn cũng sửng sốt, bởi vì hắn thật sự không nghe được âm thanh mà Lâm Phong vừa nói.
Hắn cũng không biết vật này trước mắt là Hồng Hoang Cự Đỉnh. Sau khi Lâm Phong nghe Quy Sơn Hỏa Thú giải thích xong, hắn lại càng nghi ngờ hơn.
Chẳng lẽ chỉ có mình nghe được âm thanh vừa rồi? Nếu vậy, người được lựa chọn như âm thanh kia đã nói là chỉ một mình mình? Nếu đúng là vậy thì quá thần kỳ rồi. Nhưng điều này khiến Lâm Phong rất cao hứng. Tối thiểu bọn họ có thể biết thứ này rốt cuộc tên gì, hơn nữa còn biết nó có tác dụng gì.
Nếu những lời nói kia là thật, vậy sau khi hắn nắm giữ Hồng Hoang Cự Đỉnh này, chẳng phải cũng có thể nắm giữ số mệnh của thế giới này sao?
- Xem ra ngươi đúng là người được lựa chọn rồi. Nếu vậy, ngươi qua chạm vào Hồng Hoang Cự Đỉnh này chắc hẳn sẽ không có vấn đề gì, nó tuyệt đối sẽ không hại ngươi.
Tuy không biết Lâm Phong rốt cuộc nghe được âm thanh đó từ đâu, hoặc Lâm Phong rốt cuộc có nghe được âm thanh này không, nhưng bây giờ Quy Sơn Hỏa Thú chắc chắn không thể kiểm chứng, chỉ có thể lựa chọn tin tưởng Lâm Phong, hắn tin Lâm Phong chắc chắn sẽ không làm việc gì ngu ngốc.
Nếu hắn không nghe được âm thanh này, lựa chọn đi tới gần Hồng Hoang Cự Đỉnh sẽ rất nguy hiểm, thật sự có thể hại bản thân. Lâm Phong lại đánh bạo tới gần Hồng Hoang Cự Đỉnh.
Lâm Phong vô cùng nghi ngờ tin tức do âm thanh truyền tới trong đầu đưa ra, hắn cũng không biết vì sao mình có thể nghe được âm thanh này.
Hắn vốn cho rằng đám người Quy Sơn Hỏa Thú chắc chắn cũng nghe được âm thanh này. Nhưng sau khi Lâm Phong nói ra, hắn mới biết được chỉ có mình hắn nghe được âm thanh này, những người khác căn bản không nghe được, điều này quả thật quá ly kỳ.
Tuy nhiên bất kể nói thế nào, tối thiểu Lâm Phong đã biết được vật trước mặt này rốt cuộc tên gì, cũng biết nó rốt cuộc có tác dụng gì.
Nhưng sau khi Lâm Phong nghe xong, cảm thấy điều này quá vớ vẩn. Nếu vật trước mắt hắn có thể liên quan đến số mệnh của thế giới này, vậy nó quả thật rất quan trọng, thậm chí còn có thể nói nó là vật quan trọng nhất của thế giới này.
Về phần âm thanh này nói Lâm Phong là người được lựa chọn, Lâm Phong không biết điều này rốt cuộc đại biểu cho cái gì. Tuy nhiên lúc này Lâm Phong phải xác định xem mình có thể điều khiển được vật trước mắt này không đã.
Nếu hắn quả thật có thể điều khiển được nó, chắc chắn cũng có thể mang nó đi dễ dàng. Nhưng nếu như Lâm Phong không điều khiển được, vậy thì khó nói lắm.
Vì vậy Lâm Phong lại tới bên cạnh Hồng Hoang Cự Đỉnh, sau đó điều chỉnh trạng thái của mình đến mức tốt nhất, làm ra tư thế phòng ngự, sau đó mới chuẩn bị dùng tay chạm vào Hồng Hoang Cự Đỉnh.
- Hy vọng âm thanh ta nghe được không lừa gạt ta, nếu không bản thân ta sẽ xảy ra chuyện mất.
Vào lúc sắp chạm đến Hồng Hoang Cự Đỉnh, trong lòng Lâm Phong vẫn còn thấp thỏm.
Bởi vì hắn không biết âm thanh mình nghe được rốt cuộc là sao. Nếu âm thanh này là thật thì không sao, nếu âm thanh này là giả, vậy mình sẽ thật sự xong đời.
Chỉ có điều khi tay của Lâm Phong chạm tới Hồng Hoang Cự Đỉnh, sự nguy hiểm trong tưởng tượng của Lâm Phong không hề xuất hiện, ngược lại là một cảm giác đặc biệt thoải mái lan tràn từ bàn tay của Lâm Phong ra khắp toàn thân.
Hơn nữa cảm giác thoải mái này chẳng những là thoải mái trên thân thể, thậm chí ngay cả trên linh hồn cũng có cảm giác như vậy, không có chỗ nào không có cảm giác thoải mái. Loại cảm giác này làm cho Lâm Phong thật muốn quên hết tất cả, chìm đắm vào trong đó.
Hắn thậm chí quên mất mình đang ở trong hoàn cảnh nào.
...
Trong phút chốc Lâm Phong thậm chí cảm giác mình đã hóa thành ánh sao soi sáng thế giới này.
Hắn hình như hóa thành thế giới này, lại giống như này cả thế giới đều đang nằm trong lòng bàn tay của hắn, loại cảm giác này thật sự quá kỳ diệu.
- Hóa ra âm thanh kia nói thật, thứ này thật sự có liên quan tới thế giới này. Chẳng trách gì nó được gọi là Hồng Hoang Cự Đỉnh. Xem ra ta thật sự là người được lựa chọn. Chẳng qua không biết người được lựa chọn như ta phải làm gì?